Diệp Quân lại hỏi: “Tiền bối… thực sự đã không còn tồn tại sao?”
Thần Nhất chỉ cười cười, không đáp lại câu hỏi này, bóng hình ông ấy dần mờ đi nhanh chóng.
Diệp Quân ngơ ngác nhìn.
Chẳng mấy chốc, Thần Nhất đã hoàn toàn biến mất khỏi tinh không.
Biến mất rồi!
Diệp Quân trầm mặc nhìn đăm đăm, Thần Nhất thực sự cứ thế biến mất sao?
Diệp An bỗng bước tới bên Diệp Quân, chỉ chỉ vào thần ấn trong tay hắn.
Diệp Quân vội đưa thần ấn cho cô ấy.
Diệp An trừng mắt nhìn hắn: “Ta không đòi ấn”.
Diệp Quân không hiểu: “Thế tỷ muốn cái gì?”
Diệp An bình thản nói: “Đệ hiểu mà”.
Sắc mặt Diệp Quân tức thì sa sầm.
Vị tỷ tỷ này chỉ muốn chiếm hời, nhưng không muốn gánh trách nhiệm đây mà.
Thật là quá đáng.
Lúc này, tội nữ bỗng nhìn về phía ông lão tóc bạc cùng hai vị thần tướng: “Hắn là người thừa kế của Thượng Thần Thần Nhất, các vị có nguyện đi theo hắn không?”
Nghe tội nữ hỏi thế, Diệp Quân bất giác ngoảnh đầu nhìn về phía ba người kia.
Thực lực của ba người này đều cực kì khủng bố, đặc biệt là ông lão kia, thực lực của ông ta còn trên cả thần tướng, nếu ba người này chịu đi theo mình thì đó sẽ là một chuyện cực kì may mắn.
Thấy Diệp Quân nhìn về phía này, ông lão chỉ im lặng không nói.
Hai vị thần tướng đưa mắt nhìn nhau rồi chậm rãi quỳ một gối xuống: “Chúng ta nguyện ý đi theo các hạ”.
Bọn họ ở lại nơi đây bao năm tháng chính là để chờ Thần Nhất, nhưng bây giờ, Thần Nhất đã chọn Diệp Quân làm người thừa kế, tất nhiên họ sẽ tình nguyện đi theo Diệp Quân.
Diệp Quân lại nhìn ông lão, ông lão kia trầm ngâm một hồi rồi lắc đầu: “Thứ cho ta nói thẳng, cậu không có bất kì cơ hội thắng nào đâu”.
Diệp Quân mỉm cười: “Thượng Thần Thần Nhất cũng nguyện ý tin ta, ông lại không tin sao?”
Ông lão nhìn Diệp Quân: “Cậu có biết mấy vị ngụy thần còn sống mạnh cỡ nào không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không biết”.
Ông lão nhè nhẹ lắc đầu, thở dài một tiếng thật khẽ: “Quả thực cậu rất yêu nghiệt, chừng ấy tuổi đã có thể đạt tới cấp độ này, dù ở thời đại Thần Nhất cũng rất hiếm có. Nhưng mà, cậu thực sự không đấu lại bọn họ đâu”.
Diệp Quân suy nghĩ một chút rồi thẳng thắn nói: “Nhưng sau lưng ta có người hỗ trợ”.
Ông lão liếc hắn: “Có người giúp?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy”.
Ông lão lại lắc đầu: “Vô ích thôi, cậu hoàn toàn không biết thực lực của đám ngụy thần đó mạnh cỡ nào”.