Diệp Quân chân thành nói: "Nếu là ta, ta sẽ không liều mạng, giữa chúng ta cũng đâu có huyết hải thâm thù gì đâu, hoàn toàn không cần phải lấy mạng sống ra liều lĩnh. Hôm khác tập hợp người đông đông rồi hãy truy sát bọn ta, không tốt hơn sao?"
Tịch Huyền nhìn Diệp Quân, chớp chớp đôi mắt long lanh, cũng không biết đang nghĩ gì.
Viện chủ viện Chấp Pháp nhìn chằm chằm Diệp Quân một lúc rồi nói: "Con người ngươi, thiên phú rất khá, đầu óc cũng thông minh, có hứng thú gia nhập thư viện Quan Huyên của bọn ta không? Nếu ngươi đồng ý, ngươi muốn gì lấy cái nấy, mỹ nữ tuỳ ngươi chọn!"
Lông mày Tịch Huyền khẽ nhíu lại!
Sao lão già này dùng mỹ nhân kế rồi?
Diệp Quân nhìn viện chủ viện Chấp Pháp nói: "Tịch Huyền cô nương đứng bên cạnh ta là kẻ thù không đội trời chung với các ông!"
Viện chủ viện Chấp Pháp nghiêm túc nói: "Chuyện của vị cô nương này... nói thật thì từ lâu ta đã biết cô ấy bị oan, nếu ngươi đồng ý gia nhập thư viện Quan Huyên thì chúng ta có thể bắt tay lật lại bản án của cô ấy. Ngươi yên tâm, dù người đứng sau có nghịch thiên cỡ nào, chúng ta bắt tay nhau chắc chắn có thể trừ gian diệt ác, trả lại sự trong sạch cho cô nương này!"
Ông ta dừng lại một lát mới nói tiếp: "Hai ngươi có thể cùng gia nhập thư viện Quan Huyên!"
Diệp Quân im lặng.
Lão già này đang chiêu hàng à?
Lúc này, Tịch Huyền bỗng kéo tay áo Diệp Quân rồi lắc đầu.
Diệp Quân nhìn viện chủ: "Kẻ địch của ta là nhà họ An, là tộc Thiên Long viễn cổ. Nếu bọn họ tìm tới đánh ta, ông có gánh giúp ta không?"
Ông lão im lặng một lát rồi lắc đầu: "Ta gánh không nổi!"
Diệp Quân cười, không nói tiếp.
Sắc mặt ông lão phức tạp: "Rất xin lỗi, Diệp Quân công tử, xem ra thư viện bọn ta và cậu thật sự không có duyên!"
Diệp Quân cười nói: "Các ông đừng kéo tới đánh ta là tốt rồi!"
Ông lão lắc đầu: "Bọn ta không có ý đối địch với cậu, lần này cũng không phải tới để đối phó với hai người!"
Nói rồi ông ta nhìn Tịch Huyền đứng bên cạnh: "Tịch Huyền, Cố viện trưởng đã điều tra rõ chuyện năm xưa, lần này ông ấy phái ta đến là muốn mời cô trở về thư viện, lật lại bản án oan này cho cô!"
Tịch Huyền cười nói: "Nếu ta không về thì sao?"
Ông lão trả lời: "Cũng sẽ lật lại án cho cô!"
Tịch Huyền im lặng một lát rồi cười nói: "Ta đã quen một mình rồi!"
Ông lão thở dài.
Diệp Quân đứng một bên bỗng nói: "Tịch Huyền cô nương, hay là cô gia nhập vào Đạo Môn của ta nhé?"
Tịch Huyền gật đầu: "Được!"
Ông lão đơ mặt ra.
..
Ông lão không nói gì nữa, mà quay người rời đi.