Diệp Quân quay đầu nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm đỏ mặt cúi đầu xuống, xấu hổ không thôi.
Thấy thế, sao Diệp Quân còn không hiểu nữa? Lập tức nói: “Được”.
Thấy Diệp Quân đồng ý, Thượng Thần Thiên Vân mỉm cười: “Chúng ta đi thôi”.
Nói rồi bà ta dẫn Nhất Niệm, Diệp Quân và Tịnh An xoay người rời đi.
Các cường giả nền văn minh Thiên Hành nhìn nhau, sắc mặt vẫn cực kỳ khó coi.
“Lẽ nào thật sự để chúng kết hôn ở học cung Thiên Vân sao?”
Có người bỗng nói.
“Ngươi muốn ngăn cản à?”
Lập tức có người cà khịa lại.
Người trước đó không nói gì.
Ngăn cản?
Ai dám ngăn cản chứ?
Người phụ nữ mặc váy trắng đó quả thật cực kỳ đáng sợ, một nhát kiếm đó đã khiến nền văn minh Thiên Hành không đỡ được.
Các cường giả nền văn minh Thiên Hành giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.
Đây là lần đầu tiên nền văn minh Thiên Hành bị nền văn minh ngoại tộc giẫm đạp, nhưng họ lại chẳng thể làm được gì.
Mặc dù rất nghẹn uất nhưng có thể làm gì đây? Nhịn một chút là được.
Thượng Thần Thiên Huyên nhìn mấy người Diệp Quân biến mất ở đằng xa, nhíu mày.
Trực giác mách bảo người phụ nữ mặc váy trắng đó tuyệt đối có thể phá giải bí mật của vũ trụ Vô Gian… tiếc là…
Thượng Thần Thiên Huyên thầm thở dài, ánh mắt đầy vẻ phức tạp. Nền văn minh Thiên Hành đi nước cờ này thật sự quá xa, nếu ngay từ đầu nền văn minh Thiên Hành không kiêu ngạo như thế, nếu kết giao được thì lần này thật sự là một cơ hội tuyệt vời với nền văn minh Thiên Hành.
Vì hiện giờ bà ta đã có thể chắc chắn thực lực của người phụ nữ váy trắng vượt xa nền văn minh vũ trụ cấp năm.
Nếu ngay từ đầu nền văn minh Thiên Hành có mối quan hệ tốt với Diệp Quân, thì với mối quan hệ giữa Nhất Niệm và Diệp Quân, không chừng người phụ nữ đó có thể sẽ giúp nền văn minh Thiên Hành, cho dù không phá được vũ trụ Vô Gian, nhưng chỉ cần nâng lên một chút thôi, có lẽ nền văn minh Thiên Hành có thể phá giải được thời không của vũ trụ Vô Gian.
Nhưng bây giờ…
Thượng Thần Thiên Huyên lại thở dài, xoay người rời đi.
…
Học cung Thiên Vân.
Hôn lễ rất đơn giản, không có khách mời, chỉ có Thượng Thần Thiên Vân và Tịnh An, nhưng như vậy cũng là đủ với Nhất Niệm rồi. Vì ở cả nền văn minh Thiên Hành, Thượng Thần Thiên Vân và Tịnh An là hai người gần gũi nhất của cô ta, có họ ở đây, cô ta vui lắm rồi.
Diệp Quân cũng cảm thấy khá tốt, nhưng hắn vẫn thầm quyết định, sau này nhất định phải bù đắp một hôn lễ thật lớn cho cô ta.
Quy trình hôn lễ dựa theo quy trình của vũ trụ Quan Huyên, không thể nào tiến hành theo quy trình của nền văn minh Thiên Hành, vì cần phải đến bái lạy cây thần sinh mệnh của nền văn minh Thiên Hành, phải nhận được sự chúc phúc của Thiên Hành Chủ của nền văn minh Thiên Hành.
Ngoài ra, còn phải đến thần cung Thiên Hành để bái lạy Thiên Hành Chủ các đời…
Tóm lại rất phức tạp.
Quy trình hôn lễ cũng rất đơn giản, Diệp Quân và Nhất Niệm bái lạy Thượng Thần Thiên Vân ba lạy, sau đó hôn lễ cũng kết thúc.
Tiếp theo là vào động phòng.
Sau khi Diệp Quân và Nhất Niệm rời đi, Tịnh An ngồi trên bậc thềm đá ngoài cửa đại điện, hai tay chống cằm, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đầy sao, không biết đang nghĩ gì.
Lúc này Thượng Thần Thiên Vân ngồi xuống bên cạnh cô ta.
Thượng Thần Thiên Vân xoa đầu Tịnh An, mỉm cười nói: “Con đang nghĩ gì thế?”
Tịnh An thuận thế tựa vào trên vai Thượng Thần Thiên Vân, khẽ nói: “Sư phụ, người nói xem rốt cuộc cô cô đó mạnh thế nào?”
Nụ cười trên môi Thượng Thần Thiên Vân dần tan biến, thay vào đó là vẻ nghiêm trọng.
Rốt cuộc nữ kiếm tu váy trắng đó mạnh thế nào? Thật ra bà ta cũng không biết, vì cho dù Nhị điện chủ Khâu Bạch Y lấy mạng để thử cũng vẫn không biết được.