Nam Tiêu im lặng một hồi mới hỏi: “Huynh đang nói chuyện gì?"
Diệp Quân: “Chuyện ta là Tiết Độc”.
Nam Tiêu nói ngay: “Ta chẳng thấy cái gì cả”.
Diệp Quân: “...”
Nam Tiêu lại nói: “Diệp huynh có nói... huynh muốn thay đổi. Lời này là thật chăng?"
Diệp Quân nhìn sang, nghe Nam Tiêu hạ giọng nói: “Ta thấy ngươi ở chung với mấy người Tiết Độc còn lại sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Mà ngươi lại là người tốt, nếu không có ý xấu thì có thể gia nhập Chúng Thần Điện”.
Y bất chợt trở nên kích động.
Nếu có thể kéo người này vào thì tuyệt đối là chuyện tốt, vì khi ấy y sẽ có thêm một đồng minh hùng mạnh, có lợi cho việc cạnh tranh chức Chủ Thần Quan.
Hơn nữa lại còn có lợi cho bản thân Chúng Thần Điện.
Lợi mình, lợi cho cả tập thể.
Diệp Quân: “Nhưng ta là người Tiết Độc...”
Nam Tiêu khoát tay: “Nó cũng chỉ là một thân phận mà thôi, còn thiện hay ác đều phải dựa vào phán quyết của chúng ta. Chúng ta cai quản âm thanh của vũ trụ này, nói ngươi thiện thì ngươi có ác cũng thành thiện, nói ngươi ác thì ngươi thiện đến đâu cũng sẽ là ác”.
Diệp Quân: “...”
Gia nhập vào Chúng Thần Điện.
Diệp Quân im lặng không nói.
Hắn chưa từng nghĩ, vì lựa chọn ban đầu của hắn là dị vực… nhưng nghĩ lại cũng không phải không được.
Với hiện tại, Chúng Thần Điện chắc chắn là một bá chủ siêu cấp.
Nếu bây giờ đối đầu với bên đó quả thật không thức thời.
Nghĩ đến đây, Diệp Quân nhìn Nam Tiêu: “Có được không?”
Thấy Diệp Quân có suy nghĩ, Nam Tiêu vội nói: “Được chứ, để ta giới thiệu, không có vấn đề gì cả”.
Diệp Quân suy ngẫm, sau đó nói: “Được”.
Nam Tiêu mừng rỡ, có người trước mặt gia nhập thì là chuyện tốt đáng ăn mừng với y.
Diệp Quân cười nói: “Nhưng bây giờ ta vẫn còn vài chuyện phải xử lý…”
Nam Tiêu nói: “Không sao, ta đợi ngươi”.
Nói rồi y xòe lòng bàn tay ra, một lá bùa xuất hiện trước mặt Diệp Quân: “Diệp công tử, ngươi xử lý xong việc này hãy nghiền nát lá bùa này, ta sẽ đến đón ngươi”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Nam Tiêu nói: “Tạm biệt”.
Nói rồi y biến mất khỏi đó.
Diệp Quân quay đầu nhìn Ma Thần ở một bên, Ma Thần lắc đầu khẽ cười, phải nói là mọi chuyện xảy ra từ trước đến giờ với ông ta đều giống như một giấc mộng.
Đám cường giả Ngôn Vương… thế mà bị giết trong tích tắc.
Là bị giết trong tích tắc!
Chuyện này nói ra ai mà tin cho được?
Bản thân ông ta cũng không ngờ mình lại sống đến cuối cùng…
Cho dù là đám Thần bị nhốt ở đây trước đó hay đám Thần mà Ngôn Vương dẫn đến cũng đều bị giết.
Diệp Quân nhìn Ma Thần, cười nói: “Tiếp theo tiền bối định làm gì?”
Ma Thần ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Muốn về điểm giao Hư Chân xem thử”.
Diệp Quân gật đầu: “Được”.
Ma Thần nói: “Anh bạn Diệp, có duyên sẽ gặp lại”.
Nói rồi ông ta quay người đi, sau đó biến mất ở tận cuối tinh hà.