Giết cô ta!
Dứt lời, các cường giả quân Thần Sách ở xung quanh không còn chút kiêng dè nào nữa, lần lượt lao về phía Diệp An.
Mười hai gã cường giả ở cảnh giới chín phần thần tính đồng loạt ra tay, uy thế kinh khủng khiến cho đám người Tư Mã Phong ngạt thở.
Bọn họ hoàn toàn không thể chống lại các cường giả ở cấp bậc này.
Mà vào lúc này, Diệp An đột nhiên giơ chân phải lên rồi giẫm nhẹ.
Ầm!
Khi bàn chân chạm đất, một luồng khí thế võ đạo đáng sợ trong người cô ấy bùng lên, chỉ trong chốc lát, khí thế của mười hai tên cường giả quân Thần Sách lập tức bị khí thế võ đạo nghiền nát, đồng thời còn mạnh mẽ áp chế mười hai cường giả cảnh giới chín phần thần tính ngay tại chỗ.
Khí thế võ đạo ngập trời!
Áp đảo tất cả mọi thứ!
Nhìn thấy Diệp An chỉ dùng khí thế võ đạo đã có thể trấn áp mười hai gã cường giả quân Thần Sách, vẻ mặt Chu Đế chợt trở nên khó coi, lộ ra vẻ kiêng dè.
Gã không ngờ rằng thực lực của tỷ tỷ Diệp Quân đang ở trước mặt này lại mạnh đến vậy!
Đám người Tư Mã Phong vui mừng khôn xiết.
Phải nói rằng, trong khoảng thời gian này, tâm trạng của bọn họ như đang đi tàu lượn siêu tốc, cứ mỗi lần tuyệt vọng lại xuất hiện một tia hy vọng, mà hy vọng xong rồi sẽ lại biến thành tuyệt vọng, và hiện tại, cuối cùng bọn họ cũng đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Thực lực Diệp An đang thể hiện không chỉ mạnh hơn một xíu, mà là nghiền ép.
Hơn nữa, theo tình hình hiện tại, khả năng cao là đó cũng không phải là thực lực thật sự của Diệp An.
Bởi vì lúc Diệp An ra tay quá bình tĩnh, quá ung dung, không hề giống việc đang dốc hết toàn lực.
Sau khi trấn áp mười hai gã cường giả quân Thần Sách xong, Diệp An đột nhiên biến thành một thanh thương mang rồi biến mất tại chỗ.
Xa xa, vẻ mặt gã quân Thần Sách dẫn đầu chợt thay đổi, vào lúc này, da gà trên người gã dựng hết cả lên.
Khí tức chết chóc!
Gã cường giả quân Thần Sách dẫn đầu biết rằng, gã không thể ngăn được nhát thương này, nhưng gã không được phép bó tay chờ chết, gã chuyển động cổ tay một cái, thanh thương dài trong tay chợt đâm ra ngoài, vào thời khắc sinh tử quyết định này, gã đã bùng nổ chiến lực vượt xa thực lực của bản thân gã.
Một nhát thương, khí thế bùng nổ.
Vút!
Dưới ánh mắt của mọi người, một mảnh thương mang chợt tiêu tan, mà thanh thương trong tay gã quân Thần Sách dẫn đầu vỡ tan tành từng mảnh, ngay sau đó, thanh thương dài trong tay Diệp An đâm thẳng qua ngực gã.
Chết trong nháy mắt!
Hai mắt gã cường giả dẫn đầu quân Thần Sách trợn tròn, đôi mắt đầy vẻ khó tin, gã không ngờ là mình đã bị giết, gã há miệng ra như muốn nói gì đó, lúc này, Diệp An đột nhiên rút thương về.
Phụt!
Một dòng máu tươi phun ra từ ngực gã cường giả quân Thần Sách, khi mọi người có mặt tại hiện trường phản ứng lại, mười hai tên cường giả quân Thần Sách đều đã chết sạch.
Không có ai có thể cản được một nhát thương của Diệp An.
Người và thương càn quét mọi thứ.
Sau khi Diệp An giải quyết tên cường giả quân Thần Sách cuối cùng xong, cô ấy từ từ quay đầu nhìn về phía Chu Đế ở cách đó không xa, lúc này đây vẻ mặt của Chu Đế cực kỳ khó coi, tất nhiên là gã càng sợ hãi hơn, phải biết rằng các cường giả quân Thần Sách mà gã dẫn đến này đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhưng chưa được mấy giây đã bị người phụ nữ ở trước mặt này giải quyết.
Thật kinh khủng.
Diệp An nhìn chằm chằm vào vẻ mặt khó coi của Chu Đế: “Còn gọi người nào nữa không?”
Chu Đế cố gắng đè nén nỗi sợ hãi ở trong lòng, gã sợ hãi nhìn Diệp An, cố giữ bình tĩnh: “An cô nương, ta thừa nhận rằng ta đã đánh giá thấp thực lực của cô, nhưng cô sẽ vì những người ở trước mặt này mà làm ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa Đại Chu và thư viện Quan Huyên thật sao?”