Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toại Cổ Kim gật đầu, nhìn Diệp Quân: “Đưa Tiểu Tháp của ngươi cho ta.”

Diệp Quân xòe lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp bay đến trước mặt Toại Cổ Kim, Toại Cổ Kim đưa Tiểu Tháp cho Linh: “Đưa Quan Huyên Giới vào trong Tiểu Tháp.”

Linh nhận lấy Tiểu Tháp, do dự một hồi, rồi nói: “Linh khí của Quan Huyên Giới thuộc về Cựu Thổ.”

Toại Cổ Kim bình tĩnh nói: “Tất nhiên là mang hết vào.”

Mục Khoản đứng bên cạnh, nheo mắt, trong mắt lóe lên tia phức tạp.

Bằng cách để nó vào rồi mang nó ra, sẽ thu được vô số linh khí từ Cựu Thổ.

Linh đã hiểu hết mọi chuyện, không nói gì nữa, lặng lẽ lui xuống.

Toại Cổ Kim nhìn Mục Khoản, Mục Khoản hiểu ý, thi lễ thật sâu, sau đó lui xuống.

Toại Cổ Kim nhìn Diệp Quân: “Ta có thể phê bình ngươi không?”

Diệp Quân gật đầu: “Có thể nhẹ nhàng được không?”

Toại Cổ Kim đứng lên: “Ta rất thất vọng.”

Diệp Quân sửng sốt.

Toại Cổ Kim không nói gì nữa, mặt lạnh tanh.

Diệp Quân đi đến trước mặt cô ta, khẽ nói: “Ta biết, bây giờ cô đang nghĩ cho ta, nên mới nói những lời đau lòng như vậy, cô cứ nói đi đừng ngại.”

Toại Cổ Kim nhìn hắn: “Tạm thời chúng ta cũng chỉ là quan hệ hợp tác, không phải là bạn bè, có mấy lời nói ra, sẽ làm ngươi tổn thương, nếu ngươi không chịu được, sẽ không tốt cho tất cả chúng ta.”

Diệp Quân nói: “Cô đừng như vậy.”

Toại Cổ Kim nhìn hắn thật lâu, sau đó nói: “Điều làm ta thất vọng là ngươi thiếu quyết đoán, ngươi thiếu một thứ gọi là can đảm, ta xin phép nói thẳng, vũ trụ Quan Huyên mà ngươi quản lý, chỉ là một đám người ô hợp, khi ngươi không gọi thêm người thì một tiên phủ nhỏ bé cũng có thể quét ngươi bay xa. Vấn đề bây giờ không phải là việc ngươi thiếu thời gian, mà còn là vấn đề con người của ngươi, ngươi giống như một đứa trẻ, sống trong ảo tưởng về tương lai.”

Nói đến đây, cô ta dừng lại, rồi nói tiếp: “Ngươi phải hiểu, ngươi muốn thành lập một trật tự, bất kỳ trật tự nào cũng được thiết lập trên vô số núi thây biển máu, nếu ngay cả thế lực nội bộ ngươi cũng không chỉnh đốn được, thì sao có thể chống lại thế lực bên ngoài?”

Nói xong, cô ta nhìn đống sổ sách trước mặt, khẽ lắc đầu: “Ngươi nhìn thử đống sổ sách này xem, bọn họ đều nói về lợi ích riêng của mình, có rất nhiều tông môn thế gia mọc lên như nấm, đều đang có tính toán của riêng bọn họ, không cần kẻ địch đánh đến, nhiều nhất trăm năm nữa, nội bộ thối rữa đã là vấn về đủ cho ngươi nhức đầu rồi, mà sức mạnh tín ngưỡng của những người này, không có tác dụng lớn với ngươi, vì tín ngưỡng của bọn họ không đơn thuần, loại sức mạnh tín ngưỡng này, nếu gặp phải người bình thường thì không phải vấn đề gì lớn, nhưng nếu gặp phải cường giả cấp cao, sức mạnh tín ngưỡng này sẽ sụp đổ trong nháy mắt!”

Nói đến đây, tâm trạng của cô ta đã tốt lên, tiếp tục nói: “Còn nữa, ngươi không nên oán trách bất kỳ ai, kẻ địch của ngươi mạnh, nhưng ngươi có nghĩ đến không, những thứ mà người nhà ngươi cho ngươi đáng sợ đến mức nào? Chẳng hạn như Tiểu Tháp, không nói đến trước đây, bắt đầu từ Thập Hoang, nếu ta là ngươi, chắc chắn ta có thể xây dựng một nền văn minh kinh khủng, bọn họ rất yếu, nếu ngươi có thể huấn luyện bọn họ tốt, để cho tín ngưỡng của bọn họ đủ thuần túy, thực lực hiện tại của ngươi có thể tăng lên ít nhất hai mươi lần, nhưng ngươi nhìn thử xem, hiện tại ngươi đã trở thành bộ dạng gì?”

Vừa nói, cô ta vừa tức giận ngồi xuống: “Câu hỏi ngươi hỏi ta lúc ăn mì, ta biết, ngươi muốn ta giúp ngươi, nhưng ngươi đã từng nghĩ, chúng ta mới chỉ quen nhau bao lâu chưa? Chẳng qua chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, có một số điều ta muốn nói, nhưng quan hệ của chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, ngươi bảo ta nói thế nào đây? Nói mấy lời đau lòng khó nghe, có thể sẽ khiến ngươi không vui.”

Tiểu Hồn đột nhiên nói: “Toại cô nương, vấn đề mà ngươi nói, quả thật rất đúng, nhưng tiểu chủ nhà ta cũng có rất nhiều ưu điểm, chẳng hạn như, tiểu chủ rất thích ngươi, ngươi không cảm nhận được sao? Ta có thể cảm nhận được!”

Diệp Quân: “???”

Toại Cổ Kim đứng bật dậy, vừa ngại vừa giận: “Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi nói cái gì vậy? Còn nữa, thanh kiếm này cũng có vấn đề, là ai chế tạo ra? Ngươi được cô cô hắn chế tạo ra, như vậy ngươi được ông trời ưu đãi, trời sinh đã có đạo và pháp, đây là sự tồn tại nghịch thiên đến mức nào? Nhưng ta đã điều tra, ngươi bị người ta đánh vỡ bao nhiêu lần rồi?”

Tiểu Hồn: “…”

Toại Cổ Kim bị lời nói kia của Tiểu Hồn làm cho tức giận, giống như rơi vào mơ hồ: “Tháp thì sao? Ngươi lấy Tháp của ngươi ra, nó cũng có vấn đề.”

Tiểu Tháp: “…”

Toại Cổ Kim còn đang muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên, mặt cô ta đỏ bừng, máu toàn thân dâng trào, sau đó quần áo cô ta từng chút biến thành tro bụi.

Diệp Quân sửng sốt, vội vàng nói: “Cô là người có huyết mạch thần bí, cô, cô đừng tức giận!”

Trước đây, huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân chỉ tạm thời chế ngự huyết mạch thần bí, sau đó để cô ta từ từ hấp thu, nhưng hiện tại, khi cô ta tức giận, khí huyết sôi trào, huyết mạch thần bí lập tức bị thức tỉnh.

Diệp Quân vung tay áo phong ấn hiện trường, vội vàng ôm lấy Toại Cổ Kim, căng thẳng nói: “Cô, cô có thể chế ngự được nó không?”

Toại Cổ Kim nhíu mày thật chặt, thân thể giống như đang co giật, da thịt bắt đầu thối rữa.

Bởi vì khoảng cách quá gần, quần áo trên người hắn đã bị sức mạnh của huyết mạch thần bí đốt cháy thành từng mảnh.

Diệp Quân vội vàng áp trán mình vào trán cô ta: “Mau, chúng ta dung hợp.”

Vừa nói, hắn vừa thả thần thức của mình ra.

Toại Cổ Kim quật cường nghiêng đầu: “Không.”

Bốp!

Diệp Quân vỗ vào mông cô ta, tức giận nói: “Đã là lúc nào rồi, đừng tức giận nữa, mau.”

Toại Cổ Kim trừng mắt nhìn hắn, trong mắt tràn đầy tức giận.

Diệp Quân biết cô ta thích mềm không thích cứng, lập tức dịu dàng nói: “Rất xin lỗi, cô đừng tức giận, lần sau ta sẽ không làm cô tức giận nữa.”

Toại Cổ Kim căng thẳng nhìn hắn, trán lấm tấm mồ hôi, tim đập thình thịch, nhưng vẫn quật cường quay đầu, vẫn không chịu dung hợp.

Diệp Quân nhẹ nhàng ôm lấy cô ta, giọng run run nói: “Ta biết nếu không phải vì cha và cô cô ta, cô sẽ không hợp tác cũng như không muốn có dây dưa gì với ta, nhưng bây giờ cô nên dung hợp với ta, chờ sau khi bình phục, ta sẽ cho cô tự do.”

Sau khi Toại Cổ Kim im lặng lúc lâu, thần thức của cô ta tiến vào biển thần thức của Diệp Quân, rất nhanh, huyết mạch thần bí trong cơ thể cô ta được được Diệp Quân dẫn vào cơ thể hắn, trong nháy mắt, cơ thể hắn co giật dữ dội, toàn thân đỏ như lửa, đau đến mức không thiết sống nữa.

Diệp Quân cố chịu đựng cơn đau nhức, hắn dùng tay phải nhẹ nhàng chạm vào Toại Cổ Kim, trong phút chốc, một bộ váy phủ lên người cô ta, còn hắn đau đớn lăn sang bên cạnh, cách xa cô ta, bởi vì lúc này, là thời điểm hắn yếu ớt nhất, căn bản không thể áp chế được huyết mạch phong ma và huyết mạch thần bí, chuyện gì cũng có thể làm ra được.

Toại Cổ Kim chậm rãi quay đầu nhìn Diệp Quân đang đau đến mức co giật thành quả bóng cách đó không xa, tầm nhìn đột nhiên mơ hồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK