Nói rồi hắn xoay người đi.
Tần Phong nhìn Diệp Quân đi khỏi đó, im lặng không nói gì.
Thật ra y vốn dĩ chỉ muốn làm quen với Diệp Quân, không nghĩ đến việc có thể làm thân với hắn, dù sao đối thủ của Diệp Quân cũng là nhà họ An và tộc Thiên Long viễn cổ.
Nhưng sau mấy ngày tiếp xúc, y đã thay đổi suy nghĩ.
Người này quá lợi hại.
Tiềm năng rất lớn.
Thế nên y chọn cách làm thân.
Bây giờ sở dĩ Tiên Bảo Các có thể lớn mạnh như vậy có một nguyên nhân quan trọng, đó là năm đó các chủ của Tiên Bảo Các đầu tư vào Kiếm Chủ Nhân Gian.
Muốn làm ăn thì phải hiểu đầu tư, ngoài sản nghiệp đầu tư còn phải học đầu tư vào con người.
Nếu sau này Diệp Quân có thể trở thành Kiếm Đế thì Tần Phong y là bạn của một Kiếm Đế, lúc đó tiếng nói của y ở Tiên Bảo Các sẽ khác hẳn.
Nội bộ Tiên Bảo Các cũng có tranh giành.
Phân lượng của thân phận là bạn của một Kiếm Đế không phải nặng bình thường.
…
Diệp Quân chưa đi khỏi Tiên Bảo Các mà đi tìm Mạc Nhã.
Hắn nghĩ vẫn nên tự mình đến cảm ơn.
Trong phòng, Mạc Nhã mỉm cười: “Chúc mừng Diệp công tử trở thành Kiếm Tiên”.
Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, sau đó nghiêm túc nói: “Mạc Nhã cô nương, cảm ơn cô lúc đầu đã giúp đỡ, mặc dù ta không quyền không thế nhưng sau này nếu Mạc Nhã cô nương có cần gì thì ta sẽ tận lực giúp đỡ”.
Nghe nói Mạc Nhã vui mừng, thật ra cô ta không cần Kiếm Đế, phân lượng của thân phận Kiếm Tiên rất nặng.
Mạc Nhã nói: “Diệp công tử, ngươi khách sáo quá”.
Diệp Quân bỗng xòe tay ra, một chiếc hộp bay đến trước mặt Mạc Nhã.
Mạc Nhã khó hiểu: “Đây là?”
Diệp Quân cười nói: “Đây là năm viên long đan”.
Nghe thế vẻ mặt Mạc Nhã thay đổi, cô ta muốn từ chối, Diệp Quân cười nói: “Đây là chút tâm ý của ta, cô nhận đi”.
Mạc Nhã do dự nói: “Được rồi”.
Cô ta vừa nói vừa nhận lấy cái hộp, cảm thấy rất ấm áp.
Mặc dù từ lúc đầu, mục đích của cô ta rất rõ ràng nhưng phải nói người đàn ông trước mặt quả thật rất tốt.
Diệp Quân đứng dậy nói: “Mạc Nhã cô nương, ta không làm phiền cô nữa, tạm biệt”.
Mạc Nhã gật đầu: “Diệp công tử đi thong thả”.
Diệp Quân ôm quyền, sau đó đứng lên đi khỏi đó.