Chân vũ trụ.
Trong Chân Thần Điện, một người phụ nữ đang phê duyệt tài liệu, nàng ta mặc chiếc váy dài màu vàng nhạt, dung mạo tuyệt sắc, nho nhã thanh lịch.
Người này chính là Từ Nhu.
Bây giờ về cơ bản nàng ta đang phụ trách tất cả mọi chuyện ở Chân vũ trụ.Với sự phối hợp đồng tâm hiệp lực của nàng ta và nội các thư viện Quan Huyên, Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên đã được hoàn toàn hợp nhất, nhưng Chân vũ trụ vẫn duy trì mức độ tự chủ cao.
Lúc này một người phụ nữ đồ trắng chậm rãi bước vào đại điện, người phụ nữ đoan trang quý phái, dung mạo tuyệt thế, bụng dưới hơi nhô lên.
Người này chính là Từ Thụ.
Từ Thụ chậm rãi bước đến trước mặt Từ Nhu, mỉm cười nói: “Nghe nói gì chưa?”, Từ Nhu bình tĩnh nói: “Cái gì?”
Từ Thụ cười nói: “Huynh ấy về rồi”.
Từ Nhu không cảm xúc nói: “Ồ”.
Từ Thụ lắc đầu cười: “Vẻ mặt này của tỷ là sao?”
Từ Nhu lạnh nhạt nói: “Hắn về thì về, có gì hiếm lạ đâu?”, Từ Thụ cười ẩn ý: “Vậy sao?”
Từ Nhu nhìn nàng ta, hừ một tiếng nói: “Ta không phải là muội, không có đàn ông thì không sống được”.
Từ Thụ nói: “Nghe nói huynh ấy đã đi rồi”.
Từ Nhu cau mày: “Đi rồi hả?”
Từ Thụ gật đầu.
Từ Nhu cười mỉa: “Tên đàn ông xấu xa”.
Từ Thụ bật cười.
Từ Nhu bỗng buông bút trong tay xuống, nàng ta từ tốn đứng lên, sau đó hai tay ôm lấy bụng Từ Thụ: “Cha con là một tên xấu xa”.
Từ Thụ lắc đầu khẽ cười, ngay lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ bên ngoài: “Ai đang nói xấu ta đấy”.
Nghe thấy giọng nói này, hai người phụ nữ đều sửng sốt.
Một người đàn ông bước vào từ ngoài điện.
Chính là Diệp Quân.
Nhìn thấy Diệp Quân, nét mặt Từ Thụ lập tức trở nên dịu dàng khó hiểu.
Từ Nhu cười nhạo: “Tiểu Tháp, ngươi đang làm gì thế? Mau ra ngoài”.
Tiểu Tháp: “?”
Diệp Quân và Từ Thụ nhìn nhau khẽ cười Từ Thụ đưa mắt ra hiệu cho Diệp Quân, Diệp Quân kéo Từ Thụ chậm rãi đến trước mặt Từ Nhu, cười nói: “Tiểu Nhu, đã lâu không gặp”,
Từ Nhu lạnh nhạt nói: “Hai người nói chuyện đi”.
Nói rồi nàng ta xoay người rời đi.
Diệp Quân kéo nàng ta lại, dịu giọng nói: “Hiếm khi gặp nhau, chúng ta cùng nói chuyện”.
Từ Nhu dùng sức giãy ra nhưng không được, nàng ta trợn mắt nhìn Diệp Quân, thậm nghĩ không phải mình không phản kháng mà hắn nắm chặt quá, thôi vậy, nể mặt Tiểu Tháp vậy.
Tiểu Tháp: “…”
Một lúc sau, ba người Diệp Quân đến một tinh không, Diệp Quân lấy một con dê ra bắt đầu nướng.
Diệp Quân chậm rãi kể lại chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian qua cho hai người, dĩ nhiên hai người cũng cảm thấy hứng thú với vài nền văn minh cấp cao, lúc biết được nền văn minh Quy Giả lại nuôi dưỡng tất cả nền văn minh dưới cấp sáu này, hai người đều kinh ngạc.
Từ Nhu trầm giọng nói: “Hóa ra chúng ta vẫn luôn chịu sự giám sát của một nền văn minh nào đó… Thực ra, đại tỷ từng nói điều này nhưng bọn ta đều cho rằng tỷ ấy đang nói đùa”.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Chân tỷ từng nói rồi à?”