Giờ, cô ta không liên quan tới chuyện này.
Cứ xem kịch hay thôi!
Sau đó, Thiên Tông Đế ngồi trên ghế rồng đứng dậy. Nhưng lúc này chợt có một giọng nói vang lên: “Bệ hạ không cần ra tay đâu ạ!”
Ngay sau đó đã có một người đàn ông trung niên xuất hiện phía sau Diệp Quân và Thiên Thần.
Người này xoã mái tóc dài chấm vai, gương mặt tuấn tú, hai tay chắp sau lưng, sau đó cất bước thong thả đi và.
“Vũ Trụ Quốc!”, có người chợt hô lên.
Vương triều Thiên Mộ có bốn cường giả lớn đỉnh cao, họ gồm Thiên Tông Đế, Vũ Trụ Quốc, Bắc Hoang Vương của Bắc Hoang và thú Tổ Long, đương nhiên là thực thể.
Thiên Thần trầm giọng nói: “Diệp huynh, ông ta trên cảnh giới Thần Tổ rồi”.
Trong văn minh vũ trụ cấp chín trên cảnh giới Thần Tổ chính là cảnh giới Hoá Đạo trong truyền thuyết. Cảnh giới này là biến đổi Đại Đạo, thứ được thay đổi không phải Đại Đạo bình thường, mà là ý chí Đại Đạo của văn minh vũ trụ cấp chín.
Đơn giản mà nói thì cường giả ở cấp bậc này có thể tạm thời kết nối vớI ý chí Đại Đạo của văn minh mình, sau đó mượn sức mạnh của Đại Đạo đó để sử dụng.
Trên cảnh giới Hoá Đạo này chính là cảnh giới Thông Đạo trong truyền thuyết. Cảnh giới này thì còn khủng khiếp hơn nữa, vì có thể kết nối với Tổ Đạo của văn minh vũ trụ cấp mười.
Cường giả ở cấp bậc này thì rất hiếm gặp ở văn minh vũ trụ cấp chín, vì có thể kết nối với Tổ Đạo là quá đỉnh rồi.
Phải biết rằng mọi quy tắc vận hành của nhân quả, không gian, vận mệnh và Đại Đạo đều do Tổ Đạo nắm giữ.
Nói một cách dễ hiểu thì đây gần như là người phát ngôn ở nhân gian cho Tổ Đạo, nếu đối đầu với người này thì chính là đối đầu với Tổ Đạo.
Tổ Đạo như quản gia của mọi vũ trụ, thì thử hỏi ai dám đấu với quan chứ?
Vớ vẩn chết như chơi!
Diệp Quân nhìn Vũ Trụ Quốc đang đi tới với ánh mắt bình thản, sau khi đấu với Phạn Chiêu Đế thì giờ các cường giả bình thường không thể gây áp lực cho hắn được nữa.
Nhưng Thiên Thần ở cạnh hắn thì lại lo lắng gọi: “Diệp huynh”.
Sau đó, gã áy náy nối: “Xin lỗi, long khí của ta đã bị cướp mất, kinh mạch cũng đứt cả nên không giúp gì cho huynh được”.
Gã không còn bảo Diệp Quân đi nữa, vì đến lúc này rồi thì không đánh không xong được.
Điều khiến gã đau đớn nhất hiện giờ là không thể cùng chiến đấu với Diệp Quân.
Diệp Quân đỡ Thiên Thần ngồi xuống rồi nói: “Nếu đi với ta thì cần quái gì cái thứ Tổ Long Khí vớ vẩn, chó cũng không thèm ấy!”
Thiên Thần: “…”
Diệp Quân ngoái lại nhìn Tần nương nương: “Bá mẫu, trông chừng huynh ấy cẩn thận”.
Nói xong, hắn xoè tay ra, Tiểu Tháp đã bay vào trong tay Tần nương ngương: “Khi nào thật cần thiết thì hãy dùng nó, nó là Tháp gia của ta nên có thể bảo vệ an toàn cho hai người”.
Tần nương nương nhận lấy Tiểu Tháp rồi dặn dò Diệp Quân: “Cẩn thận!”
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Nói rồi, hắn quay người đi về phía Vũ Trụ Quốc kia.
Vũ Trụ Quốc: “Dù ngươi là ai, có hậu thuẫn thế nào thì hôm nay cũng đã đắc tội với vương triều ta”.
“Ông già lắm mồm thế!”
Diệp Quân chợt trở nên hung dữ: “Hôm nay mà huynh đệ của ta không đăng cơ thì vương triều này sẽ bị huỷ diệt”.
Nói rồi, hắn tung người lên rồi biến thành một đường kiếm, sau đó biến mất.
Một kiếm quyết định sống chết!
Tuy hiện giờ, tu vi của Diệp Quân chưa khôi phục, nhưng được kiếm Thanh Huyên hỗ trợ nên có uy lực rất mạnh. Đương nhiên không thể so với lúc hắn ở đỉnh cao được.
Phải biết rằng khi ở đỉnh cao thì hắn là kiếm ý trật tự.
Kiếm ý trật tự hiện giờ của hắn được Chân tỷ và chúng sinh của vũ trụ Quan Huyên hỗ trợ. Nếu hắn thi triển thì cường giả ở cảnh giới Thần Tổ cũng chẳng là gì. Đến cường giả ở cảnh giới Hoá Đạo thì hắn cũng xử lý được, còn nếu hắn đúc lại được kiếm Thanh Huyên.