Tần nương nương lập tức nói: “Đi theo ta”.
Nói rồi bà ta dẫn Diệp Quân và Thiên Thần vào đại điện, bà ta nhìn bầu trời, hơi cau mày nói: “Lúc này ở chân trời đã bị phong tỏa, nếu bây giờ ngươi có động tĩnh thì nhất định sẽ kinh động đến họ”.
Diệp Quân bỗng nói: “Ta có một cách, chỉ là cần mọi người giúp”.
Tần nương nương nhìn Diệp Quân, Diệp Quân xòe bàn tay ra, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn: “Ta và Tiểu Phạn sẽ vào Tiểu Tháp, mọi người có cầm tháp này đưa ta ra ngoài, chúng sẽ không phát hiện ra”.
Bây giờ Tháp gia đã được thăng cấp, người bình thường không nhìn ra được gì.
Tần nương nương nhìn cái tháp trong tay Diệp Quân: “Chắc chứ?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Tần nương nương gật đầu: “Được”.
Diệp Quân nhìn Phạn Thiện: “Chúng ta vào tháp thôi”.
Nói rồi hắn kéo Phạn Thiện vào trong Tiểu Tháp.
Thiên Thần nhận lấy Tiểu Tháp, sau đó nói: “Mẹ, thân phận của mẹ đặc biệt, tự ý rời khỏi thành Thiên Đô sẽ khiến mọi người chú ý, để con đi được rồi”.
Tần nương nương ngẫm nghĩ, sau đó gật đầu: “Được, con cẩn thận một chút”.
Thiên Thần cười nói: “Vâng”.
Nói rồi gã cất Tiểu Tháp đi, sau đó đi ra ngoài.
Mặc dù người ở bên ngoài đang theo dõi Diệp Quân và Phạn Thiện, nhưng cũng không để ý đến Thiên Thần, chủ yếu là cũng không dám làm gì, dù sao cũng là hoàng tử, hơn nữa còn là hoàng tử có quyền thế rất lớn, trừ khi có lệnh của Hoàng đế, nếu không ai mà dám chạm vào hoàng tử.
Thiên Thần không rời khỏi thành Thiên Đô ngay mà đi một vòng trong thành, sau đó mới ra khỏi thành Thiên Đô.
Sau khi ra khỏi thành Thiên Đô, Thiên Thần đến trong một tinh không, gã định đưa Diệp Quân đến một vũ trụ khác.
Thế nhưng vẫn chưa đi được bao lâu thì lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ phía sau gã: “Cửu đệ, đệ muốn đi đâu thế?”
Nghe thấy giọng nói này, Thiên Thần nhíu mày, gã xoay người lại thì thấy Đại hoàng tử - Thiên Hình chậm rãi đi đến từ cách đó không xa.
Bên cạnh Đại hoàng tử còn có Kê Tướng.
Thấy người đến, sắc mặt Thiên Thần sa sầm.
Không đúng!
Có nội gián!
Đại hoàng tử cười nói: “Cửu đệ, sao sắc mặt đệ có vẻ không tốt thế?”
Thiên Thần nhìn Thiên Hình, bình tĩnh nói: “Có việc à?”
Đại hoàng tử mỉm cười nói: “Không có gì, chỉ là hỏi chút thôi”.
Thiên Thần lạnh nhạt nói: “Không có gì thì ta đi đây”.
Nói rồi gã xoay người định đi, lúc này một luồng khí tức bỗng vây chặt lấy gã.
Thiên Thần xoay người lại nhìn Thiên Hình: “Đại ca, huynh muốn đánh nhau với ta à?”
Thiên Hình lắc đầu: “Ta đánh không lại đệ, dù sao đệ vừa ra đời đã có Tổ Long Khí rồi, ai có thể so được với đệ chứ?”
Nếu là bình thường, vị trí Thái tử của vương triều Thiên Mộ nên thuộc về Thiên Hình, dù sao y cũng là con cả, có được ngôi vị là chuyện bình thường. Nhưng không ai ngờ được nửa đường lại xuất hiện một Thiên Thần, từ lúc chào đời đã có Tổ Long Khí, thiên phú xuất sắc, là người có tài năng mạnh nhất trong tất cả các hoàng tử, còn trẻ mà cảnh giới đã là cảnh giới Thần Tổ, đây là điều hiếm có trong toàn bộ lịch sử của vương triều Thiên Mộ.
Hơn nữa người đã có Tổ Long Khí từ lúc chào đời trước đó là Thiên Chiêu Đại Đế - tổ tiên thành lập ra vương triều Thiên Mộ.
Cũng chính vì thế, đến nay vị trí Thái tử của vương triều Thiên Mộ vẫn chưa được xác định.
Thiên Thần lạnh nhạt nói: “Không đánh thì ta đi đây”.