Sức mạnh của huyết mạch phong ma này, vô cùng vô tận, không có giới hạn, cộng thêm ảnh hưởng của tâm trí, do đó, hắn cảm thấy rất khủng bố, đây cũng là nguyên nhân vì sao mỗi lần hắn phóng thích huyết mạch phong mà đều phải đè ép huyết mạch phong ma lại.
Hắn vừa phải dùng nó, vừa phải đè ép nó, thế này thì sao có thể phát huy uy lực thật sự của nó chứ?
Khi thúc đẩy huyết mạch phong ma, theo bản năng Diệp Quân muốn ngăn cản tất cả.
Nhưng lần này hắn không kìm nén xung động này nữa, mà đi cảm nhận ý cảnh của phong ma.
Chỉ nháy mắt, cả người hắn trở nên đỏ như máu, ý định giết chóc vô tận lan ra từ thức hải của hắn.
Hai tay Diệp Quân nắm chặt lại, hắn vẫn không kiềm chế ý định điên dại lại, lần này ý định điên dại đó cũng không chống đối hắn như thường lệ nữa, ngược lại còn hơi thân cận với hắn…
Bấy lâu nay, Diệp Quân đều không ngừng đè ép nó, lần này, là lần đầu tiên Diệp Quân không lựa chọn kiềm chế nó, điều này khiến nó hưng phấn vô cùng.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Cẩn thận!”
Lúc này, nó có thể cảm nhận được huyết mạch phong ma rất điên cuồng!
Nó hiểu rõ được chỗ khủng bố của huyết mạch phong ma, nếu thật sự cho phép nó điên lên, vậy thì sẽ cực kì đáng sợ.
Năm đó lúc chủ nhân cũ hoàn toàn điên dại, đến cả nó còn bị vứt bỏ.
Đúng là mất hết tính người mà!
Bây giờ nhớ tới, nó nghĩ lại mà phát sợ.
Đương nhiên, chủ nhân đời trước có lúc điên lên, thì hoàn toàn không thích hợp nữa, rất nhiều lần nó đã nghi ngờ chủ cũ muốn cố ý vứt bỏ nó… Chỉ là không có chứng cớ.
Giờ này khắc này, thân thể Diệp Quân dần dần bắt đầu run rẩy, sức mạnh huyết mạch phong ma quanh người hắn càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng mạnh, lệ khí vô tận không ngừng xuất hiện quanh người hắn.
Khủng bố!
Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận kĩ về huyết mạch phong ma như vậy, còn cảm nhận của hắn là khủng bố.
Hắn phát hiện, mặc dù hắn sở hữu huyết mạch phong ma, nhưng chưa từng thật sự cảm nhận về huyết mạch phong ma này, cũng chưa thật sự hiểu về huyết mạch phong ma này.
Huyết mạch này, không thể bị đè ép!
Đương nhiên, cũng không thể để huyết mạch khống chế, trở thành cỗ máy giết chóc, điều hắn muốn là, lúc nên tốt thì tốt cho hẳn hoi, lúc nên ác, vậy thì phải thật ác vào!
Diệp Quân bắt đầu từ từ tiếp xúc với huyết mạch phong ma, vì hắn không đè ép và chống lại huyết mạch phong ma như trước, nên lần này huyết mạch phong ma cực kì thân thiện với hắn, càng không chủ động đi ăn mòn toàn bộ thần trí của hắn, do đó, dù bây giờ hắn đã đứng ở bờ cực điên dại hoàn toàn, nhưng, thần trí của hắn vẫn tỉnh táo!
Huyết mạch phong ma cũng thông minh, nó rất rõ, chủ nhân nhỏ trước mắt này không phải là chủ nhân đời đầu, nó không thể buông thả bản thân ngay, phải từ từ mới được, buông thả bản thân ngay, thì chủ nhân nhỏ này không tiếp nhận sức mạnh của nó nổi!
Lần này, trên ý nghĩa thì xem như hai bên đã thật sự hòa giải rồi!
Một cơ thể đồng lòng!
Tất nhiên Diệp Quân cũng cảm nhận được ý tốt mà huyết mạch phong ma thả ra, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, đương nhiên, lúc này vì có huyết mạch phong ma ảnh hưởng, nên ý cười của hắn thật sự hơi xấu xa.
Đúng lúc này, một người phụ nữ đi tới bên cạnh.
Người tới chính là Phạn Thiện!
Thấy Diệp Quân như người máu, Phạn Thiện hơi sợ, nhưng vẫn từ từ đi tới, lúc cô ta bước đến, nhìn ánh mắt Diệp Quân, sắc mặt Phạn Thiện thay đổi, lập tức lùi về sau theo bản năng.
Diệp Quân khẽ cười nói, “Tiểu Thiện.”
Âm thanh vừa dứt, nháy mắt, huyết khí quanh người bỗng biến mất không còn gì, ánh mắt hắn cũng khôi phục thành vẻ bình thường.
Thấy Diệp Quân khôi phục vẻ bình thường, Tiểu Thiện lập tức thở phào nhẹ nhõm, cô ta đi tới trước mặt Diệp Quân, “Vừa nãy ngươi…”
Diệp Quân cười nói: “Đang tu luyện thôi!”