Nguyệt Thiên trầm giọng nói: "Bà ấy không sợ người ta tạo phản à?"
Nguyệt Trần khẽ cười: "Bà ấy còn mong phe thế gia và phe tông môn tạo phản ấy chứ. Đại trưởng lão, ta hỏi ông nhé, bốn đại thế gia chúng ta với phe tông môn và phe thế gia cùng tạo phản thì có thành công không?"
Nguyệt Thiên im lặng.
Nguyệt Trần cười nói: "Ông đang nghĩ là có một chút cơ hội, phải không? Dù sao bản thể của Kiếm Chủ Nhân Gian đã không xuất hiện trong suốt mấy nghìn vạn năm qua, mọi người đều đang nghi ngờ ông ấy đã chết trong trận chiến năm xưa rồi. Nếu ông ấy không còn nữa, bốn đại gia tộc sẽ hoàn toàn có khả năng tạo phản, đúng không?"
Nguyệt Thiên không nói gì.
Nguyệt Trần khẽ nói: "Tiên tổ đã để lại tổ huấn, đi theo hậu nhân Kiếm Chủ Nhân Gian. Câu này có hai ý nghĩa, một là nghĩa đen, hai là nói cho chúng ta biết, thật ra Kiếm Chủ Nhân Gian vẫn còn, không được hai lòng".
Nguyệt Thiên nhìn Nguyệt Trần, nhẹ giọng nói: "Thế nên chúng ta chỉ có thể đời đời kiếp kiếp làm thần sao?"
Nguyệt Trần cười nói: "Đại trưởng lão, nếu chúng ta không làm thần thì sẽ biến mất khỏi thế gian trong tích tắc đấy!"
Nguyệt Thiên nhíu mày.
Nguyệt Trần: "Vũ trụ bây giờ, lòng người đều hướng về Kiếm Chủ Nhân Gian, nếu chúng ta tạo phản, mới bước đầu đã mất đi lòng người rồi! Hơn nữa, chúng ta không có năng lực tạo phản! Ta không tin Kiếm Chủ Nhân Gian không để lại phương án dự phòng, năm xưa ông ấy không làm suy yếu thế gia chúng ta đã là nhân từ, nhưng không có nghĩa là ông ấy không để lại phương án dự phòng".
Nói rồi, y nhìn ra ngoài cửa, khẽ nói: "Vì đã quá quá lâu ông ấy không xuất hiện, nên chúng ta bây giờ đều mất đi sự kính sợ, nói cách khác, chúng ta đều trở nên tự cao cả rồi!"
Nguyệt Thiên thở dài.
Nguyệt Trần: "Nếu nước Nguyệt ta muốn trở thành vua của vũ trụ này, cũng rất đơn giản thôi, lớp trẻ của nước Nguyệt chúng ta phải vượt xa hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian, vượt theo kiểu người ta không thể đuổi kịp ấy, thế giới này, thực lực lớn hơn cả mà!"
Nói rồi, y mỉm cười: "Nếu Diệp Quân kia thật sự là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian, ta không nắm chắc sẽ thắng được hắn!"
Nguyệt Thiên cười khổ.
Nguyệt Trần: "Đại trưởng lão, thông báo cho tộc trưởng đi! Báo cáo lại suy đoán của chúng ta cho bà ấy nghe, bà ấy sẽ tự có phán đoán của mình! Chuyện này ta và ông đều không thể làm chủ, mời tộc trưởng quyết định đi!"
Nguyệt Thiên gật đầu, như nhớ ra điều gì, ông ta nhìn Nguyệt Trần: "Công tử thấy nếu hai người họ quyết chiến công bằng thì ai sẽ thắng?"
Nguyệt Trần: "Diệp Quân!"
Nguyệt Thiên sửng sốt: "Vì sao?"
Nguyệt Trần cười đáp: "Người mang thiên mệnh đánh không lại thì sẽ gọi Thiên Đạo, cách làm này kém sang quá! Thiên tài thực thụ đều khinh thường hành vi này của gã!"
Nguyệt Thiên cười nói: "Đúng là kém sang!"
Nguyệt Trần trầm giọng nói: "Trưởng lão, lập tức thông báo cho tộc trưởng đi, chuyện này có lẽ sẽ liên quan đến sự tồn vong của Nguyệt tộc chúng ta, một khi thân phận của Diệp Quân được xác thực, vậy thì Nguyệt tộc của chúng ta phải chuẩn bị rồi!"