Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Quân khẽ cười nói, “Đừng lo, đợi ta nỗ lực một chút, đến lúc đó sẽ giúp cô.”

Phạn Thiện quay đầu nhìn Diệp Quân, cười nói, “Vậy ta cảm ơn ngươi trước!”

Diệp Quân nói, “Là ta phải cảm ơn cô và ông cụ, cảm ơn các người cứu ta.”

Phạn Thiện xua tay, “Chỉ là thuận tay thôi, chuyện nhỏ.”

Diệp Quân lắc đầu, “Với ta mà nói, đây không phải là chuyện nhỏ.”

“Được rồi!”

Phạn Thiện cười nói, “Ta tin nếu như ta ngã ở đó, ngươi mà nhìn thấy, khẳng định ngươi cũng sẽ cứu giúp, đúng không?”

Diệp Quân gật đầu, “Ừ.”

Phạn Thiện khẽ cười nói, “Chính là vậy đó.”

Diệp Quân nghiêm túc nói, “Cô biết không? Thế giới bên ngoài rất phức tạp, không phải tất cả mọi người đều là người tốt đâu.”

Phạn Thiện gật đầu, “Ta biết ý của ngươi, người xấu rất nhiều, không chỉ bên ngoài, trong thị trấn cũng có vài người xấu, nhưng ta luôn tin rằng, trên thế giới này, người tốt còn nhiều hơn người xấu, nếu không có, vậy chúng ta cũng có thể biến người xấu thành người tốt.”

Diệp Quân cười nói, “Nếu người xấu không thể biến thành người tốt thì sao?”

Phạn Thiện vung tay, “Vậy thì tiêu diệt hết đi, như vậy, chỉ còn lại người tốt rồi.”

Diệp Quân ngơ ngác.

Phạn Thiện đột nhiên khẽ thở dài, “Thế giới này, không thể chỉ có người tốt hoặc người xấu được.”

Diệp Quân gật đầu, “Đúng là vậy.”

Phạn Thiện đột nhiên cười nói, “Thiện ác có thể cùng tồn tại, nhưng không thể để người xấu nhiều hơn người tốt, cũng không thể để người xấu kiêu ngạo!”

Diệp Quân quay đầu nhìn Phạn Thiện.

Phạn Thiện chớp mắt, “Nhìn ta làm gì? Nói không đúng à?”

Diệp Quân cười nói, “Nói rất đúng.”

Phạn Thiện cười rạng rỡ, “Ta rất lợi hại đó, hi hi!”

Diệp Quân cười ha ha, “Nhìn ra rồi.”

Phạn Thiện đấm Diệp Quân một phát, lườm hắn, “Không được cười.”

Diệp Quân nghiêm túc nói, “Ta nghiêm túc mà.”

Phạn Thiện trợn mắt nhìn hắn, sau đó nói, “Ngươi đến từ vũ trụ Quan Huyên, vậy có thể nói cho ta nghe chuyện bên chỗ các ngươi không?”

Diệp Quân gật đầu, “Có thể chứ, ta nói hệ Ngân Hà cho cô nghe, chỗ đó rất vui!”

“Được đó!”

“…”

Núi Phạn Tịnh ở Hệ Ngân Hà

Vì là kì nghỉ, nên hôm nay núi Phạn Tịnh náo nhiệt cực kì, từ đỉnh núi tới chân núi, người chi chít, có thể nói là đông nghìn nghịt.

Mặc dù cực kì nhiều người, nhưng người chơi rất vui, vì đây là kì nghỉ nhàn rỗi hiếm hoi trong năm của bọn họ.

Đỉnh núi, biển mây như thủy triều, trước một tòa đại điện, một người đàn ông đang cầm chổi cầm quét dọn.

Người này chính là chủ nhân bút Đại Đạo.

Sau khi tu vi bị phong ấn, ông ta chỉ có thể về chỗ này làm lại từ đầu, kiếm cơm đủ ăn.

Chủ nhân bút Đại Đại vừa quét dọn vừa lẩm bẩm nói, “Đã nghỉ hết cả rồi, ta vẫn phải đi làm, đúng là khiến người ta tức chết mà.”


Lúc này, một âm thanh đột nhiên truyền tới từ bức tượng đá trong đại điện phía sau ông ta, “Chỉ thế này đã nhận thua rồi à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK