Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, người đàn ông trung niên đứng gần đó chợt nói: “Hay phải cần có linh khí?”

Linh khí!

Thiên Thần sáng mắt lên, sau đó vội xoè tay ra, một luồng linh khí bay ra rồi chui vào trong thanh đoản kiếm cùng cái tháp cũ.

Khi linh khí tiến vào, thanh đoản kiếm cùng cái tháp cũ đã rung lên nhè nhẹ.

Thấy thế, Thiên Thần mừng rỡ nói: “Đúng là cần có linh khí”.

Gã tiếp tục rót một lượng lớn linh khí vào.

Song, nửa canh giờ sau, hai thứ kia vẫn không có phản ứng gì. Linh khí gã rót vào trong như đổ sông đổ bể, còn hai thứ kia chẳng thèm nhúc nhích.

Thiên Thần nhíu mày, sau đó không nghĩ nhiều mà rót linh khí vào tiếp.

Một canh giờ sau, mặt gã đã sa sầm.

Linh khí còn lại trong người gã đã bị tiêu hao quá nửa, song thanh đoản kiếm cùng cái tháp cũ vẫn trơ như đá.

Thấy vậy, Thiên Thần nghi hoặc nói: “Có chuyện gì vậy nhỉ?”

Nói rồi, gã dừng lại.

Phải biết là với thực lực của gã thì huyền khí trong cơ thể sánh ngang với biển, nhưng hắn đã rót đến gần bảy phần vào rồi mà hai thứ kia vẫn im lìm.

Lúc này, người đàn ông trung niên chợt nói: “Chúc mừng Cửu điện hạ”.

Thiên Thần ngẩn ra rồi nói: “Ý của ông là ta đã kiếm được bảo bối ư?”

Người đàn ông gật đầu, sau đó đi tới cạnh thanh đoản kiếm và cái tháp cũ rồi quan sát, nói: “Hai thứ này chắc chắn không phải thần vật bình thường. Nếu Cửu điện hạ có thể đánh thức linh trí cho chúng, để chúng nhận chủ thì sẽ hời to”.

Thiên Thần cười nói: “Ta cũng thấy thần vật bình thường không thể hấp thu nhiều linh khí đến vậy, mà hai thần vật này chơi hết quá nửa linh khí của ta rồi. Rõ ràng chúng không phải thần vật tầm thường, bảo sao tên kia nói chúng có linh tính, sau sẽ lại chọn hắn”.

Người đàn ông trung niên híp mắt lại: “Điện hạ, hay là…”

Nói xong, mắt ông ta loé lên tia sắc lạnh.

Thiên Thần chán nản nói: “A Ông, sao ông lại có suy nghĩ đó? Người kia trao đổi công bằng với chúng ta, hơn nữa khi hắn đưa hai thần vật này cho ta đã nói rõ rồi. Chúng có linh tính nên sẽ tự nhận chủ, nếu sau này chúng không chọn ta thì cũng không trách hắn được. Biết vậy rồi mà ta vẫn trao đổi với hắn đấy chứ, quân tử dám chơi dám chịu. Giờ nếu ta giở trò với hắn thì sẽ thành cái dạng gì? Còn thua cả kẻ tiểu nhân ấy chứ”.

Người đàn ông vội vàng hành lễ: “Là thuộc hạ sai”.

Thiên Thần nghiêm túc nói: “A Ông, ông hãy nhớ chúng ta có thể dùng hạ sách để đối phó với kẻ tiểu nhân, nhưng với người tốt thì chúng ta phải cư xử đúng mực, đừng hở chút là chém giế. Nhỡ chẳng may chọc vào nhầm người thì vừa hại mình, vừa liên luỵ đến người trong tộc, ông hiểu chưa?”

A Ông hành lễ nói: “Đa tạ điện hạ chỉ bảo”.

Thiên Thần nhìn sang hai thần vật rồi cười nói: “Người thanh niên kia rất tự tin, nhưng ta cũng thế. Ta là con cháu của trời, mang trong mình huyết mạch quý giá cùng long khí, ta không tin hai thần vật này không chọn mình. Ta sẽ khiến người thanh niên kia thua hoàn toàn, ha ha”.

Nói xong, gã tiếp tục rót linh khí cho hai thần vật.

Song, khi hắn rót hết huyền khí cho chúng xong thì cả hai vẫn im lìm.

Lúc này, Thiên Thần cùng A Ông đều thần người ra, sau đó khó tin nhìn hai thần vật ấy.

Thiên Thần ngỡ ngàng nói: “Sao hai thứ này ăn khoẻ thế nhỉ? Chúng xơi sạch huyền khí của ta rồi”.

A Ông: “Có lẽ chúng còn mạnh hơn mình tưởng”.

Thiên Thần gậ đầu, sau đó quan sát hai thần vật rồi nói với A Ông: “Ông cũng thử đi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK