Tiếng chửi bới vang lên bốn phía.
Khi nghe tin Phó Cát bỏ cuộc thì họ đã nghi rằng có gì đó mờ ám, bây giờ An Mộc Cẩn cũng không thi nữa thì chắc chắn là có gì đó không đúng. Chưa kể tên nào đó hai lần liên tục rút trúng vé trống, có mù cũng phát hiện chuyện gì đang xảy ra.
Tiếng mắng chửi ngày càng lớn, dồn dập như sóng triều.
Diệp Quân cũng không biết nói gì.
Dương Dĩ An thấy vậy thì tức giận, thấy người đàn ông trước mặt đang vừa vung tay chỉ vào mặt Diệp Quân vừa la: “Tất cả xông lên đánh hắn! Đừng sợ!"
Bèn vung chân sút một phát vô mông hắn ta.
Huỵch!
Làm hắn ta lộn cổ ngã xuống: “Đồ đánh lén! Không biết võ đức!"
Đúng lúc này, Việt Kỳ xuất hiện trên đài tỉ võ.
Giữa tiếng mắng chửi om sòm.
Bà ta quét mắt nhìn một vòng: “Kẻ nào la lớn nhất, ta chém”.
Bốn bề lập tức im lặng.
Có ai mà không sợ tông chủ kiếm tu.
Thấy Việt Kỳ nhìn mình, Diệp Quân nhún vai bất đắc dĩ.
"Ta có biết gì đâu”.
Việt Kỳ lại nói với mọi người: “Ai không phục hắn có thể lên đây khiêu chiến”.
"Có ta!"
Đã có một Kiếm Tông trẻ tuổi tung người lên đài, đứng đối diện Diệp Quân.
Y nói: “Ta biết ngươi có người chống lưng nhưng ta không sợ. Ngươi có giỏi thì gọi người ra...”
Diệp Quân liếc y: “Ra tay đi”.
Kiếm Tông ngự kiếm bay lên, vung kiếm chém ra.
Diệp Quân bước tới, không rút kiếm. Chưa ai kịp nhìn rõ thì Kiếm Tông thiếu niên kia đã bay ngược ra mấy chục trượng, ngã huỵch xuống đất, mồm phun máu tươi.
Ai nấy đều hoảng sợ.
Hình như người này có bản lĩnh thật.
Kiếm Tông trẻ kia thì ngu người.
Sao tự dưng y lại bay ra ngoài?
Diệp Quân hỏi: “Đánh tiếp không?"
Kiếm Tông vội vàng bò dậy, lau vết máu đi, nói: “Thì ra là giả heo ăn hổ, thất kính rồi”.
Rồi ôm quyền rời đi.
Diệp Quân lắc đầu cười.
Những người khác bây giờ mới nhìn ra hắn chỉ đang giả vờ thôi.
Bỗng có một người thanh niên xuất hiện trên đài, vóc dáng cao to trông giống thể tu hơn là Kiếm Tông.
Khá là hiếm thấy.
Người thanh niên nói với Diệp Quân: “Xin chỉ giáo”.
Rồi y lao tới như con bò mộng nổi điên.
Diệp Quân tung người nhảy lên, giơ chân đạp mạnh xuống.
Uỳnh!
Người thanh niên gục ngay tại chỗ, thân thể còn phát run.
Diệp Quân lắc đầu nói: “Sức mạnh khá tốt, tốc độ thì chưa”.
Người thanh niên mất một hồi lâu mới bò dậy, nhìn lên với vẻ không phục rồi tung ra cú đấm. Quyền phong chấn động với sức mạnh kinh người.
Nhưng tốc độ ra đòn trong mắt Diệp Quân lại chẳng khác gì rùa bò. Hắn dễ dàng tránh né rồi dùng tay làm kiếm, ấn vào vai người thanh niên.
Uỳnh!
Y bay ngược ra ngoài, té huỵch xuống.
Lại thất bại.
Bốn phía im lặng lạ thường.
Vì khán giả đã nhận ra người này có tài thật.
Việt Kỳ nhìn người thanh niên đã bất tỉnh, lại hỏi: “Còn ai nữa không?"