Hai người đang định đi thì lúc này Quân Bất Khí lại nói: “Cô nương, xin dừng bước”.
Tang Mi quay đầu lại nhìn Quân Bất Khí, Quân Bất Khí mỉm cười, lịch sự nói: “Cô nương, là thế này, tối mai nhà họ Quân tổ chức một bữa tiệc tối, đến lúc đó không chỉ có đệ tử tông môn thế gia của các nền văn minh lớn tham gia, mà còn có vài quản sự của Chúng Điện Thần tham gia… Ta không biết mục đích của cô nương khi đến thành Chúng Thần là gì, nhưng tham dự bữa tối kiểu này, làm quen thêm vài người chắc chắn sẽ có lợi cho cô nương”.
Nói xong, gã dừng lại, sau đó lại cười nói: “Nếu cô nương không muốn tham gia, đến lúc đó gặp phải phiền phức gì không đáng có ở thành Chúng Thần thì hơi không ổn, cô thấy sao?”
Gã đã đánh cược, thế nên lần này không đủ kiên nhẫn để từ từ đối phó, đối với phụ nữ, ngoài việc muốn được dỗ dành thì lúc phù hợp cũng phải đe dọa một chút mới được, nếu đe dọa không có tác dụng thì có thể dùng vũ lực.
Tang Mi ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ngươi qua đây”.
Quân Bất Khí mừng rơn, bước lên trước hai bước, đột nhiên…
Bốp!
Tiếng bạt tai khá lớn vang lên, Quân Bất Khí văng ra ngoài, cuối cùng đập mạnh vào trên tường… toàn bộ bức tường sụp đổ.
Không chết!
Nhưng cả gương mặt gã đều rất thê thảm.
Lúc này mọi người trong trung tâm đều ngây người.
Dám ra tay ở đây luôn sao?
Hơn nữa còn đánh cả thiếu gia nhà họ Quân.
Quân Bất Khí trước giờ luôn huênh hoang khoác lác, rất nhiều người quen biết gã.
Diệp Quân cũng sửng sốt, hắn không ngờ Tang Mi lại đột nhiên ra tay… Đương nhiên, điều khiến hắn thực sự ngạc nhiên là rõ ràng cô ta ra tay rất chậm, nhưng Quân Bất Khí lại không thể tránh được.
Không chỉ Quân Bất Khí…
Tự xét bản thân mình thì hắn cũng không tránh đòn được.
Tang Mi nhìn Quân Bất Khí đã bị tát văng ra xa: “Tát ngươi như vậy đã là nhân từ với ngươi rồi, ngươi nên trân trọng. Phải biết rằng trước đây ta giết người là đồ sát từ vũ trụ này đến vũ trụ khác”.
Diệp Quân: “…”
Lúc này vài thị vệ trong tối bỗng lao ra.
Họ đều là những hộ vệ của phòng thương mại rộng lớn này, sau khi bước ra, các hộ vệ này cũng rất sốc, họ cũng không ngờ sẽ có người đột nhiên ra tay trong phòng thương mại.
Nhưng họ cũng không dám ra tay ngay.
Người dám ra tay ở đây không phải là kẻ ngốc thì là người có lai lịch.
Thế nên không có lệnh của cấp trên, họ sẽ không ra tay.
Diệp Quân kéo góc áo Tang Mi: “Chẳng phải nói là muốn tự ràng buộc hạn chế sao? Sao đột nhiên lại ra tay đánh người thế?”
Tang Mi nói: “Hiền lành cũng nên có lưỡi sắc bén, nếu không yếu đuối dễ bị bắt nạt”.
Nói rồi cô ta nhìn Diệp Quân: “Đôi khi những kẻ ác trên thế gian lại được những người tốt bụng lương thiện đó chiều chuộng, thế nên người lương thiện tốt bụng nên có một chút cứng rắn và chút sắc bén mới được. Lần đầu ngươi bắt nạt ta, ta đã nhẫn nhịn, đó là lương thiện của ta, lần thứ hai ngươi bắt nạt ta, ta nhẫn nhịn cũng xem là lương thiện, nhưng nếu ngươi còn quay lại lần thứ ba, cho dù có bao dung lần nữa thì đó cũng không phải là lòng tốt, đó là yếu đuối, đó là đãng bị bắt nạt…”
Diệp Quân gật đầu: “Có lý… Trước kia cô giết người là đồ sát từ vũ trụ này sang vũ trụ khác thật sao?”
Tang Mi chớp mắt, sau đó khẽ nói: “Ta gạt hắn đấy”.
Diệp Quân: “…”