Diệp Quân nhìn số nhẫn không gian kia: “Chia với mọi người đi.”
Đế Lăng hơi do dự, sau đó nói: “Được.”
Diệp Quân nhìn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: “Phái người đi tiếp quản mọi tài sản của nhà họ Quân, nếu có chống đối, thì giết tại chỗ.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu quay đầu nhìn ông già bên cạnh: “Mau đi!”
Ông già kính cẩn hành lễ, sau đó lùi ra.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đuổi theo Diệp Quân.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Đế Lăng, Yểm Nhật, Đạo Trí, các người theo ta.”
Ba người biết Diệp Quân có dặn dò, vội đi theo.
Diệp Quân tìm một hòn đá ngồi xuống, ba người Đế Lăng kính cẩn hành lễ, Diệp Quân cười nói: “Ngồi cả đi.”
Diệp Quân đột nhiên lấy ra một tấm bản đồ khổng lồ, hắn trải tấm bản đồ ra, mọi người nhìn, phát hiện đây chính là bản đồ của thời đại Đế Giả và vũ trụ Thập Hoang.
Thấy Diệp Quân lấy tấm bản đồ này ra, mọi người đều có chút nghi hoặc.
Diệp Quân nhìn mọi người: “Các vị, bây giờ Thập Hoang đã bắt phát triển được bao nhiêu năm rồi?”
Đế Lăng kính cẩn nói: “Bẩm Quân Đế, đã được sáu mươi tỉ năm rồi.”
Diệp Quân gật đầu: “Trước đây ta từng xem bộ lịch sử cổ đại do Đại Đế nhà họ Mục biên soạn, có chút hiểu biết với Thập Hoang, qua sáu mươi tỉ năm phát triển, thật ra tài nguyên của vũ trụ này đã sắp cạn kiệt, đặc biệt là đế nguyên, bây giờ hiếm lắm mới phát hiện được đế nguyên mới, đúng không?”
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu gật đầu: “Đúng.”
Diệp Quân cười nói: “Không chỉ hiếm khi phát hiện đế nguyên mới, thật ra tới đế nguyên vốn có cũng đang từ từ suy kiệt, phải không?”
Đạo Trí trầm giọng nói: “Phải.”
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Vì sao mấy đời nhà họ Quân bọn họ lại tùy tiện ra tay như vậy? Ngoài lòng tham ra, thật ra còn có một nguyên nhân, đó chính là phát hiện tài nguyên hiện tại càng ngày càng ít, bọn họ muốn có được nhiều tài nguyên hơn. Các vị, thứ ta nói thẳng, những năm nay vũ trụ Thập Hoang do các gia tộc Đại Đế lớn nhà mọi người và các Tiên Tông lớn thống trị, đa phần tài nguyên đã bị mọi người tiêu hao, cứ tiếp tục như vậy, cục diện yên ổn này sẽ bị phá hủy, chúng ta sẽ bước vào cuộc nội loạn vô tận, hai bên đều tổn thất, cuối cùng sẽ diệt vong cả.”
Mọi người im lặng.
Thật ra, đâu phải bọn họ không hiểu?
Bây giờ các gia tộc Đại Đế lớn và Tiên Tông đều đang tìm sự ổn định, nhưng chỉ là bề ngoài, sau lưng đều đang vạch kế hoạch, mưu tính xem tổ tiên nhà ai sắp bước vào thời kì suy yếu, một khi bước vào thời kì suy yếu, thì quần chúng cùng tấn công, tiêu diệt hoàn toàn, phân chia địa bàn, chiếm đoạt gia sản.
Có thể nói, nếu lần này không có lời Diệp Quân nói, nhà Đệ Nhất ắt sẽ diệt vong, vì mọi người đều đã nhắm vào bọn họ.
Đây cũng là lí do vì sao trước đây Đệ Nhất Tĩnh Chiêu phải chọn cách thắng trong bất ngờ.
Đế Lăng bỗng nói: “Ý cậu Diệp là?”
Diệp Quân nhìn tấm bản đồ: “Đi ra khỏi Thập Hoang.”
Mọi người đều ngơ ngác.
Diệp Quân nhìn mọi người: “Bây giờ Thập Hoang đã không còn đế nguyên, muốn có đế nguyên, chỉ có thể dựa vào sự bố thí của người khác, hơn nữa, dù thành Đại Đế, cuối cùng cũng phải bán mạng vì người khác, quan trọng nhất là, một khi tài nguyên của Thập Hoang cạn kiệt hoàn toàn, không còn yêu nghiệt vô song xuất hiện nữa, lúc đó, Thập Hoang nhất định sẽ bị người khác vứt bỏ, tới khi ấy, cần thay đổi nữa, e là cũng không kịp nữa.”
Nói rồi, hắn nói ra chuyện ở di tích Toại Minh.
Sau khi nghe hết lời Diệp Quân nói, đám người Đạo Trí đều chìm vào im lặng, trong lòng như dời sông lấp biển, bọn họ không ngờ những Đại Đế của Thập Hoang đều làm như vậy.
Hơn nữa, thì ra đường lên đã bị chặn từ lâu rồi!