Diệp Quân không nói gì, bởi vì hắn biết mình không thể thoát khỏi người này.
Lúc này, ánh sáng mờ ảo của vùng đất hồn tức kia bỗng nhiên khẽ run lên, sau đó tất cả chúng bắt đầu nhanh chóng tụ tập lại.
Diệp Quân nói: “Để người bí ẩn bên cạnh ông ra tay, nhanh lên!”
Chủ nhân bút Đại Đạo do dự một chút, sau đó nói: "Minh huynh..."
Linh hồn bí ẩn nói: "Không được, ta là hồn thể, ta càng tấn công thì sức mạnh của nó càng mạnh…”
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Diệp Quân: “Lấy át chủ bài của cậu ra đi."
Diệp Quân nói: "Không có át chủ bài!”
Chủ nhân bút Đại Đạo tức giận nói: “Lúc nào rồi mà còn giấu?”
Diệp Quân nói: "Ông tưởng tôi có truyền thừa của Ngụy Thần là có thể bất khả chiến bại sao? Ông đang đùa vui cái gì vậy?”
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cho dù không phải là bất khả chiến bại thì cũng phải có át chủ bài gì đó, lấy ra nhanh… Nếu không chúng ta đều phải chết."
Diệp Quân vẫn lắc đầu: “Không có."
Sắc mặt chủ nhân bút Đại Đạo tối sầm lại, ông ta quay đầu nhìn Cổ Bàn lạnh lùng nói: "Nếu bản thể ta xuất hiện, bọn đạo chích này …”
Chủ nhân bút Đại Đạo vung tay lên: "Được rồi, mẹ kiếp, ngươi ngậm mồm lại đi."
Cổ Bàn: "......"
....
Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo như vậy thì Cổ Bàn kia lập tức nổi đóa, muốn động thủ, nhưng đúng lúc này, mảng ánh sáng u ám của ở phía xa xa kia đã ngưng tụ thành một linh hồn.
Linh hồn cực kỳ khủng bố!
Sắc mặt của cả ba người đều thay đổi.
Diệp Quân cũng có vẻ mặt căng thẳng, linh hồn này thật sự là có hơi khủng bố, đối phương vừa mới ngưng tụ lại thì trong không gian thiên địa đã tràn ngập toàn sức mạnh linh hồn, khí tức này, đã vượt xa cảnh giới gần bảy phần Chân.
Hơn nữa, khí tức còn đang trở nên càng ngày càng mạnh hơn.
Ba người không chút do dự, xoay người bỏ chạy.
Đây tuyệt đối là thứ mà bây giờ bọn họ không đánh lại được!
Tuy rằng thực lực của cường giả thần bí trên người chủ nhân bút Đại Đạo Bút rất mạnh, nhưng đối phương đúng lúc lại có khắc chế linh hồn.
Ba người không có một chút phần thắng nào!
Cổ Bàn chạy theo một hướng, mà chủ nhân bút Đại Đạo thì đi theo sát Diệp Quân, bởi vì ông ta biết, mục tiêu của thể linh hồn kia rất có khả năng là cường giả thần bí trên người ông ta, chỉ có đi theo Diệp Quân, mới có thể kéo Diệp Quân xuống nước theo mình được!
Nhưng mà, ông ta đã đoán sai rồi.
Người mà thể linh hồn kia đuổi theo không phải ông ta và Diệp Quân, mà là Cổ Bàn...
Nhìn thấy một màn như vậy, sắc mặt Cổ Bàn đang ở phía xa lập tức thay đổi, mẹ nó, cái quái gì vậy?
Mà Diệp Quân và chủ nhân bút Đại Đạo đều ngây ngẩn cả người.
Mục tiêu của người này lại là Cổ Bàn?
Chủ nhân bút Đại Đạo và Diệp Quân đứng yên tại chỗ, vẻ mặt kinh ngạc.
Cổ Bàn tuy rằng chạy rất nhanh, nhưng tốc độ của gã lại kém xa khi so với thể linh hồn kia, trong nháy mắt đã bị vây tại chỗ.
Cổ Bàn nhìn chằm chằm vào thể linh hồn kia: “Ngươi muốn làm gì?”
Thể linh hồn kia đột nhiên nói: “Phệ Linh Đạo...”
Cổ Bàn hai mắt híp lại.
Phệ Linh Đạo!
Đây là một loại đạo pháp của gã, có thể nuốt khí phệ linh để tẩm bổ cho bản thân.
Cổ Bàn có chút nghi hoặc, tại sao đối phương lại biết mình biết loại đạo pháp này? Mà ngay tại thời điểm gã đang nghi hoặc, thể linh hồn kia đột nhiên hóa thành một luồng u quang phi thẳng đến chỗ Cổ Bàn.