Mộ Niệm Niệm nói: “Qua từ biệt Tiểu Ca cùng mọi người đi”.
Diệp Quân thoáng do dự.
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Chuyện riêng của con, con phải tự xử lý”.
Nói xong, bà ấy quay đầu rời đi.
Diệp Quân trầm mặc hồi lâu rồi mới nhấc chân đi tới phòng Nạp Lan Ca. Trông thấy Diệp Quân, Nạp Lan Ca đứng lên, bước lại gần, nhẹ nhàng vòng tay ôm ngang hông hắn, khẽ nói: “Đã về rồi?”
Diệp Quân cũng vòng tay ôm eo Nạp Lan Ca, nói nhỏ: “Tiểu Ca, huynh cần tới hệ Ngân Hà một chuyến”.
Nạp Lan Ca chỉ nói khẽ: “Ừm”.
Do dự một chút, Diệp Quân mới tiếp tục: “Tiểu Ca, huynh muốn nói cho muội biết tất cả mọi chuyện”.
Cuối cùng hắn vẫn lựa chọn nói ra sự thật, bởi vì hắn không muốn lừa dối Nạp Lan Ca.
Diệp Quân đang định bắt đầu thì Nạp Lan Ca đã ngắt lời hắn: “Không cần nói đến những điều đó”.
Diệp Quân khăng khăng: “Huynh nhất định phải…”
Nạp Lan Ca đột nhiên đặt hai ngón tay lên môi hắn, cô nhoẻn cười: “Đi sớm về sớm nhé”.
Nói xong, cô lấy ra một chiếc nhẫn không gian, đặt vào tay Diệp Quân, dịu dàng bảo: “Muội sẽ trông nom thư viện cùng Tiên Bảo Các, huynh không cần lo lắng. Tới hệ Ngân Hà cần phải cẩn thận chút, bởi vì hai vị cô nương kia tới đó là để gặp Chân Thần… Nếu như gặp Chân Thần, đánh không lại phải nhớ gọi người lớn, đừng có ngại ngùng quá, muội… muội không hi vọng huynh nhất định phải thành người vô địch, muội chỉ mong huynh có thể sống tốt…”
…
Có thể sống tốt!
Diệp Quân ôm chặt lấy cô gái trong lòng, cảm động vô vàn.
Nạp Lan Ca đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn, nói: “Tới hệ Ngân Hà, chớ lại trêu chọc cô nương nào nữa nhé”.
Diệp Quân cứng người.
Nạp Lan Ca nhẹ nhàng nói: “Con người huynh ấy, tuy không dẻo miệng ba hoa nhưng lại có sức hấp dẫn cực lớn với nữ giới, mà có những cô gái, một khi đã rung động lại không nhận được hồi đáp, nhẹ thì lỡ dở một đời, nặng thì vì tình mà sinh hận, hơn nữa…”
Nói đến đây, cô cúi đầu, nước mắt lặng lẽ rơi: “Muội… cũng không phải là không biết ghen…”
Diệp Quân ôm chặt lấy Nạp Lan Ca, hôn lên tóc cô, dịu dàng nói: “Chúng ta sinh một đứa đi!”
Hắn vừa dứt lời, Nạp Lan Ca vốn đang lã chã rơi lệ đã lập tức đỏ bừng mặt mũi, ngượng ngùng không biết giấu mặt đi đâu.
Nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Nạp Lan Ca, lòng Diệp Quân chợt trào dâng vô vàn tình cảm, hắn cúi đầu hôn cô…