Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không biết từ bao giờ mà mặt Diệp Quân đã đầy nước mắt, hắn mỉm cười: “Có, có”.

Thím Kiều hơi ngơ ngác.

Diệp Quân bỗng đứng dậy đi tới bên cạnh thím Kiều, sau đó nhẹ nhàng cầm lấy con dao làm bếp của bà ấy, nắm lấy tay bà ấy, đi tới bên cạnh Phó Cát, hắn khẽ nói: “Cô cô”.

Thời không bên cạnh Diệp Quân bỗng bập bềnh như sóng nước, sau đó một người phụ nữ mặc váy trắng chậm rãi bước ra.

Diệp Quân nhìn người phụ nữ váy trắng, hắn lau nước mắt trên mặt cong môi cười: “Cô cô, lần này con không gây họa”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn hắn: “Có gây họa cũng không sao, nhưng có gây họa thì phải làm lớn một chút, hiểu chưa?”

Diệp Quân cảm thấy ấm áp: “Vâng, lần sau con sẽ gây họa lớn một chút cho cô cô”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn Phó Cát đang nằm trên giường, bà ấy đi đến bên giường, giơ tay phải khẽ chạm vào, xung quanh xuất hiện vô số mảnh vỡ linh hồn, những mảnh vỡ linh hồn này lập tức biến thành một chùm sáng đi vào giữa trán Phó Cát.

Sắc mặt vốn dĩ đã tái nhợt của Phó Cát lập tức bắt đầu hồi phục huyết sắc với tốc độ cực kỳ nhanh.

Diệp Quân nở nụ cười.

Nhìn thấy cảnh này, thím Kiều cảm thấy như mình đang mơ, đột nhiên chạy đến bên cạnh Phó Cát, hai tay nắm chặt lấy tay Phó Cát, run giọng nói: “Ơ… có hơi ấm rồi, có hơi ấm rồi…”

Bà ấy vui mừng đến mức nói không rõ ràng, dường như nghĩ đến điều gì, bà ấy quay người nhìn lại nhưng lúc này Diệp Quân và người phụ nữ váy trắng đã biến mất.

Thím Kiều ngây người.

Diệp Quân dẫn người phụ nữ váy trắng đến trước thư viện Quan Huyên, cũng là trước bức tượng của hắn.

Diệp Quân quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng, khẽ nói: “Cô cô, làm phiền người rồi”.

Người phụ nữ váy trắng giơ tay lên gõ nhẹ một cái, thoáng chốc thời không chỗ họ trở nên kỳ lạ, chẳng mấy chốc Diệp Quân phát hiện mình đã không còn ở thời không ban đầu.

Hắn đang đi ngược Quang Âm.

Không lâu sau xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh.

Diệp Quân đang định hỏi gì đó, lúc này hắn bỗng quay đầu nhìn lại, có một người đàn ông thô kệch bước đến bên này từ cách đó không xa.

Người đến là người bán thịt.

Diệp Quân sửng sốt.

Một lúc sau, một người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện trước mặt người bán thịt, người bán thịt sửng sốt, nhìn thấy vẻ lạnh lùng trong mắt người đàn ông, ông ta vô thức đặt tay phải lên con dao của ở thắt lưng, lúc này người đồ đen bỗng vung tay lên.

Thế nhưng người bán thịt lại không có phản ứng.

Người đồ đen nhíu mày, lại vung tay lên.

Người bán thịt vẫn không có phản ứng.

Người đồ đen cực kỳ ngạc nhiên.

Ngay lúc này gã bỗng bốc cháy.

Người đồ đen mặt đầy vẻ hoảng sợ và không thể tin được.

Người bán thịt giật mình, vội lùi về sau mấy bước, cực kỳ sợ hãi.

Chẳng mấy chốc người đồ đen đó biến thành tro tàn.

Người bán thịt hoang mang nhìn cảnh tượng trước mặt.

Lúc này Diệp Quân bỗng xuất hiện trước mặt người bán thịt. Nhìn thấy Diệp Quân, người bán thịt hơi ngạc nhiên: “Diệp… công tử?”

Diệp Quân mỉm cười: “Mau về nhà đi”.

Người bán thịt do dự một chốc, sau đó nói: “Ta muốn gặp viện trưởng… nói… nói…”


Diệp Quân dịu giọng nói: “Viện trưởng đã biết chuyện của Tiểu Cát, ông mau về nhà đi, thím Kiều đang đợi đấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK