Người phụ nữ mặc một bộ váy dài đỏ rực, tóc dài xõa sau vai, mắt ngước nhìn trời.
Nhìn xuống dưới, cách người phụ nữ đó không xa là một người đàn ông trung niên đang ngồi xếp bằng. Ông ấy nhắm nghiền hai mắt, hai tay đặt lên đầu gối, bên cạnh ông ấy có cắm một thanh kiếm. Thanh kiếm này dài hơn những thanh kiếm bình thường, dài tầm năm thước, chuôi kiếm có buộc một sợi ruy băng đỏ, quấn quanh một chùm tóc.
Kiếm Chủ Vĩnh Hằng!
Bên cạnh Diệp Quân, Tư Thông Thiên nhìn chằm chằm thanh kiếm kia, trầm giọng nói: "Đó chính là kiếm Vĩnh Hằng trong truyền thuyết, đứng đầu trong chư thiên vạn giới, đứng thứ ba trong toàn vũ trụ, chỉ thua thanh kiếm Chấp Pháp của thế giới Hư Chân và kiếm Thanh Huyên của vũ trụ Quan Huyên thôi. Đương nhiên, kiếm Thanh Huyên của Kiếm Chủ Nhân Gian bây giờ chắc đã đạt đến một độ cao mới rồi".
Diệp Quân nhíu mày, thầm hỏi: "Tháp gia, vì sao không thấy thứ hạng của kiếm Hành Đạo?"
Tiểu Tháp nói: "Kiếm Hành Đạo không màng danh lợi, không thích xếp hạng!"
Diệp Quân đen mặt.
Tháp gia càng ngày càng không nghiêm túc trong việc lừa dối mình rồi.
Diệp Quân thôi không suy nghĩ nữa, hắn nhìn người đàn ông trung niên kia. Ông ấy cũng mặc một bộ trường bào đỏ rực, rất tương xứng với người phụ nữ trên cột đá, nhìn kỹ, Diệp Quân phát hiện hình như là áo cưới.
Sau lưng Kiếm Chủ Vĩnh Hằng này có hàng trăm kiếm tu!
Dẫn đầu là một cô gái, trông rất trẻ, mặc một bộ váy dài trắng như mây, tóc buộc sau đầu, để vài cọng tóc mai hai bên, ánh mắt lạnh như băng, trong tay không có kiếm.
Sau lưng cô gái có đến mấy trăm kiếm tu, trong đó có mười hai vị Đại Kiếm Đế, gần trăm vị Kiếm Đế!
Thấy đội hình này, Diệp Quân chợt thấy chấn động!
Phải công nhận đội hình này khá là khủng bố.
Nhưng cũng dễ hiểu thôi, dù sao người ta cũng đứng đầu vạn giới cơ mà!
Người tới càng lúc càng nhiều.
Rõ ràng, họ đều muốn tới để giành lấy truyền thừa kiếm đạo này.
Kiếm Chủ Vĩnh Hằng bỗng mở mắt ra, ông ấy nhìn xung quanh, khẽ hỏi: "Thạch Tàng còn chưa tới à?"
Cô gái váy trắng bỗng nhìn Kiếm Chủ Vĩnh Hằng, ánh mắt đầy lửa giận: "Con kém lắm à?"
Kiếm Chủ Vĩnh Hằng lắc đầu: "Không kém!"
Cô gái váy trắng nhìn chằm chằm Kiếm Chủ Vĩnh Hằng: "Chỉ vì con là nữ giới nên không thể kế thừa Vĩnh Hằng Kiếm Tông sao?"
Kiếm Chủ Vĩnh Hằng lắc đầu: "Thạch Tàng phù hợp hơn!"
Cô gái váy trắng siết chặt hai tay, hơi không cam lòng: "Dù con có cố gắng thế nào cũng không có được sự thừa nhận của người!"
Kiếm Chủ Vĩnh Hằng chậm rãi nhắm mắt lại, không đáp lời.
Cô gái váy trắng nhìn chằm chằm Kiếm Chủ Vĩnh Hằng, cũng không nói thêm gì.