Sắc mặt Dạ Nam Phong xám ngoét.
Cô ta biết Đế quốc này sẽ không có phần của cô ta nữa.
Chỉ một chốc mà ngã xuống từ mây cao.
Dạ Quân mặc kệ đứa con gái này, lại nói: “Gọi Nam Tình đến đây”.
Nam Tình??
Dạ Nam Phong nhìn ông ta với vẻ kinh hãi, không phải vì cha cho gọi em gái của mình đến, mà là vì Diệp công tử nói đổi người là cha lập tức làm theo không chút do dự, không chút tức giận.
Thế là cô ta chợt ngộ ra điều gì.
Không lâu sau, lại một cô gái xuất hiện. Nàng ấy mặc váy dài màu mực thẳm, dung mạo có tám chín phần tương tự với Dạ Nam Phong, nhưng khí chất hoàn toàn khác biệt. Dạ Nam Phong mang lại cảm giác lạnh lẽo, người sống chớ gần; Dạ Nam Tình lại toát ra vẻ yếu đuối, hơn nữa cảnh giới mới đến Tuế Nguyệt Tiên, không những thấp mà còn khá bất ổn, rõ ràng là dùng ngoại vật để thăng cấp.
So sánh về cảnh giới, Dạ Nam Tình thua Dạ Nam Phong quá nhiều.
Vì Dạ Nam Phong đã là cường giả Đại Đế.
Dạ Nam Tình cung kính hành lễ với Dạ Quân: “Phụ hoàng”.
Ông ta gật gù: “Con đến trò chuyện với Diệp công tử đi”.
Dạ Nam Tình thoáng ngẩn ra, đoạn thi lễ với Diệp Quân: “Diệp công tử”.
Hắn cười đáp: “Chúng ta vào trong nói chuyện, Nam Tình cô nương”.
Rồi xoay gót đi vào.
Dạ Nam Tình đi theo sau một thoáng lưỡng lự.
Bên trong.
Diệp Quân hỏi Dạ Nam Tình: “Cô biết vì sao cha cô cho gọi đến không?"
Dạ Nam Tình gật đầu.
Diệp Quân: “Cô thấy thế nào?"
Dạ Nam Tình mỉm cười: “Diệp công tử hẳn nên chọn tỷ tỷ. Tỷ ấy không chỉ có thiên phú cao mà còn giỏi giang, phụ hoàng cũng đang đào tạo thành người thừa kế...”
Diệp Quân: “Nếu ta vẫn chọn cô thì sao?"
Dạ Nam Tình rơi vào im lặng một hồi lâu: “Thứ cho ta nói thẳng, Diệp công tử. Ta không thích liên hôn kiểu này, nhưng ta biết ta không thể từ chối. Cho dù không phải là Diệp công tử, phụ hoàng về sau cũng sẽ gả ta cho người khác để đổi lấy lợi ích...”
Diệp Quân: “Cô chưa trả lời câu hỏi của ta”.
Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Nếu thành thân với Diệp công tử, ta sẽ hoàn thành tốt bổn phận của một người vợ”.
Ý là cô ta không thích Diệp Quân, nhưng hai bên có thể thành thân, cô ta cũng sẽ làm tốt bổn phận của mình.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu ý cô nương. Thế này đi, chúng ta tổ chức lễ thành thân, nên danh vợ chồng nhưng không cần làm gì cả. Ta vẫn sẽ giúp cô củng cố huyết mạch gia tộc, đưa cô lên làm Đế vương... Đợi mọi chuyện kết thúc rồi, chúng ta sẽ ly hôn trong hòa bình. Ta sẽ thông cáo rõ ràng với thế nhân, cho họ biết cô đã trở lại làm người tự do”.
Dạ Nam Tình ngây ngẩn tại chỗ.
Liên hôn.