Cường giả bên nước Cổ Thần quả thật không nhiều.
Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng trước mặt: “Làm sao mới có thể ra lệnh cho các hiền triết nước Cổ Thần ở khu vực Thần Hư?”
Ông lão áo trắng nói: “Cậu có thể ra lệnh bất cứ lúc nào”.
Diệp Quân gật đầu, hắn ngẩng đầu lên nhìn tận sâu bầu trời: “Vậy thì bắt đầu đi”.
Ông lão áo trắng ngạc nhiên nói: “Chúng ta ra tay trước à?”
Diệp Quân nói: “Đương nhiên, nếu không đợi sau khi chúng giải trừ phong ấn mới đánh sao? Tất nhiên là đánh bây giờ rồi”.
Nói rồi hắn bỗng biến thành một tia kiếm quang lao lên khỏi mặt đất, lao về phía chủ nhân Bút Đại Đạo.
Ông lão áo trắng lắc đầu khẽ cười, ông ta không ngờ Diệp công tử này lại không làm theo lẽ thường như vậy.
Không nói gì nhiều, ông ta và mấy vị cường giả bên cạnh cũng đều bay lên trời, lao về phía chủ nhân Bút Đại Đạo.
Nhìn thấy đám người Diệp Quân lao về phía mình, chủ nhân Bút Đại Đạo lại tỏ ra rất bình tĩnh, không hề ngạc nhiên chút nào, vì ông ta biết thiếu niên này sẽ không để ông ta dễ dàng giải trừ phong ấn như vậy.
Chủ nhân Bút Đại Đạo không ra tay, Hạo Thần bên cạnh bỗng tiến lên trước một bước, chỉ là một bước, một thần lực đáng sợ đột nhiên lao ra từ sâu trong bầu trời.
Bây giờ ông ta đang ở trạng thái bị phong ấn, thực lực chỉ có khoảng ba mươi phần trăm lúc đỉnh cao, nhưng dù vậy, uy lực vẫn cực kỳ đáng sợ, khiến nhiều người không thở được.
Ánh mắt Diệp Quân dẫn đầu trở nên lạnh lùng, chém một nhát kiếm, xé toạc uy lực đó, kiếm dài hướng thẳng về phía chủ nhân Bút Đại Đạo.
Nhưng lúc này Hạo Thần bỗng xuất hiện trước mặt ông ta, tay phải Hạo Thần siết chặt đấm một quyền vào mũi kiếm của hắn.
Vèo!
Sau một làn sóng xung kích nổ tung, hai người đều lùi về sau.
Diệp Quân vừa dừng lại, Hạo Thần cũng dừng lại theo, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Khá đấy”.
Diệp Quân quay đầu lại nhìn, chỉ thấy mấy người ông lão áo trắng cách đó không xa đều bị hai hư ảnh chặn lại.
Hai vị Thần!
Mặc dù những Thần này bị phong ấn, nhưng đã có thể sử dụng một phần sức mạnh.
Ngoài ra, lúc này Ma Thần đó cũng xuất hiện bên cạnh chủ nhân Bút Đại Đạo, bảo vệ ông ta.
Hơn nữa ngày càng có nhiều Thần xuất hiện.
Diệp Quân lặng thinh, bỗng nói: “Xin các vị hiền triết hãy giúp ta”.
Hắn vừa dứt lời, từng tia sáng trắng lao lên trời ở khu vực Thần Hư.
Hiền triết các đời của nước Cổ Thần.
Hàng trăm tia sáng trắng chiếu lên trời, sau đó lao thẳng đến chỗ chủ nhân Bút Đại Đạo.
Nhưng chủ nhân Bút Đại Đạo bỗng cười một cách kỳ quái: “Diệp Quân… quả nhiên là cậu bị lừa rồi”.
Diệp Quân ở đằng xa nhếch môi: “Vậy à?”
Chủ nhân Bút Đại Đạo híp mắt như nhận ra điều gì, sắc mặt ông ta thay đổi.
Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên quay đầu nhìn về phía Ma Thần ở bên cạnh, thứ chào đón ông ta chính là một nắm đấm thật lớn, bên trên nắm đấm tỏa ra ma khí ngập trời.
Mà người ra tay chính là Ma Thần vẫn luôn đứng ở bên cạnh ông ta từ trước.
Chủ nhân bút Đại Đạo hoảng sợ, ông ta không ngờ rằng Ma Thần này sẽ đột nhiên phản bội.
Sao có thể xảy ra chuyện này chứ?
Không kịp suy nghĩ nhiều, bởi vì nắm đấm của Ma Thần đã đánh đến trước mặt ông ta một cách hung ác rồi, ông ta đành phải từ bỏ việc mở phong ấn, một ngón tay ấn xuống, dấu ấn Đại Đạo đã hiện ra.
Đùng đoàng!