Diệp Quân nhìn mặt là biết ông ta đang nghĩ gì, nhưng hắn không mở miệng giải thích. Dù sao thì có muốn đổi ý cũng không còn kịp, chỉ còn cách hai bên giúp đỡ nhau mà thôi.
Thái độ dứt khoát của hắn khiến Hề Trọng hiểu ra, bèn giải thích: “Sau khi Thần Minh biến mất thì văn minh do hai người đứng đầu, theo thứ tự là Điện chủ Nhiếp Chính Điện - Huyền Quân và thần phụ trông nom việc nội chính”.
Diệp Quân: “Ai là người ra lệnh cô nhắm vào ta?"
Hề Trọng: “Ta thuộc quyền quản lý của Thần Phụ, chính ông ấy cũng ra lệnh cho ta. Nhưng theo ta biết thì cả Thần Phụ và Huyền Quân đều không muốn để ngươi sống”.
Diệp Quân nheo mắt: “Họ không sợ Thần Minh à?"
Hề Trọng lắc đầu: “Kính trọng đương nhiên là có, nhưng Thần Minh đã rất lâu không xuất hiện rồi. Mọi quyền hành đều nằm trong tay họ, mọi việc trong văn minh Thần Minh đều do họ quyết định. Nhưng ngươi lại xuất hiện... Nếu họ thừa nhận ngươi thì sau này văn minh Thần Minh sẽ lấy ngươi làm đầu, họ sao có thể chịu”.
Diệp Quân trầm ngâm một hồi: “Họ cũng không tin ta là đặc sứ của Thần Minh đúng không? Họ cho rằng nếu Thần Minh có giáng chỉ thì sẽ trực tiếp nói cho họ”.
Hề Trọng gật đầu: “Ngươi còn là kẻ Tiết Độc và Trật Tự, đây mới là vấn đề lớn nhất. Dù sao thì không ai cho rằng Thần sẽ cho phép hai loại người này làm đặc sứ”.
Diệp Quân cũng đồng ý: “Vấn đề bây giờ là có người tin ta, cũng có người nghi ngờ”.
Hề Trọng lại nói: “Văn minh Thần Minh bây giờ chia làm ba nhóm người. Một nhóm tử trung với Huyền Quân và Thần Phụ, gồm những thân tín do họ đào tạo ra những năm qua, cho dù Thần có giáng thế cũng chưa chắc sẽ thần phục chứ nói gì ngươi”.
Diệp Quân cau mày nhưng nhanh chóng hiểu ra. Thần tuy là người đứng đầu nền văn minh nhưng đã vắng mặt lâu dài, những người kia đều là do Huyền Quân và Thần Phụ đề bạt lên, đương nhiên phải trung thành với hai người họ.
Hề Trọng lại nói: “Nhóm thứ hai là những người chỉ trung thành với Thần, vẫn luôn đợi Thần trở về. Chỉ cần ngươi xác định được thân phận đặc sứ thì họ sẽ theo ngươi tới cùng, trong số đó thì có một vài người cần lưu ý thái độ”.
Diệp Quân: “Là những ai?"
Hề Trọng: “Ba vị Tu nữ Thần Minh do chính tay Thần Minh nuôi lớn. Nếu họ tin ngươi thì rất nhiều người khác trong Thần Minh Điện sẽ nghe theo. Họ chính là đại diện cho uy tín, một khi đã công nhận ngươi là đặc sứ thì những người khác sẽ khó mà nghi ngờ. Ngoài ra thì còn hai người nữa cũng quan trọng, là người đứng đầu Trọng Tài Đình và Thẩm Phán Trường”.
Diệp Quân: “Nói về họ đi”.
Hề Trọng gật đầu: “Trọng Tài Đình phụ trách việc nội bộ, ví dụ như trong Thần Minh Điện xảy ra tranh chấp thì người này sẽ ra mặt. Bên dưới có một nhóm cường giả do Thần để lại, gọi là Trọng Tài Vệ, mạnh vô cùng”.
Ông ta thoáng dừng lại: “Thẩm Phán Trường lại chủ ngoại, cai quản hình phạt, có quyền giải thích tối cao với Thần Minh Pháp. Thủ hạ của người này là Thần Xử Vệ, cũng là các cường giả do Thần đào tạo ra. Hai người này nhiều năm qua vẫn ở thế cân bằng, không chia bè kết phái. Nếu ngươi được họ và ba vị Tu nữ ủng hộ thì xem như ổn thỏa”.
Diệp Quân suy nghĩ một hồi, hỏi: “Xác suất các Tu nữ ủng hộ ta là bao nhiêu?"
Hề Trọng: “Trước mắt thì ít nhất đã là 99%. Tu nữ cầm đao cong đã công nhận thì hai người kia căn bản sẽ không phản đối”.
Diệp Quân: “Vậy là chỉ còn Trọng tài trưởng và Thẩm phán trưởng?"
Hề Trọng: “Phải, bọn họ quan trọng vô cùng”.
Diệp Quân: “Ông thấy cơ hội của ta có lớn không?"
Hề Trọng im lặng một hồi mới mở miệng: “Khó nói. Bọn họ quyền cao chức trọng nên vẫn luôn chuyên tâm xử lý công việc với Huyền Quân và Thần Phụ, không tỏ rõ lập trường”.
Ông ta dừng lại ở đây.
Diệp Quân nói tiếp: “Bọn họ không tỏ lập trường thì chỉ có hai lý do. Một là có ý đồ lớn hơn nên đang quan sát; hai là đang đợi Thần Minh trở về”.
Hề Trọng gật đầu: “Chính xác. Nếu là loại đầu tiên thì ngươi chính là kẻ ảnh hưởng đến lợi ích của họ, nếu là loại thứ hai thì họ sẽ lập tức chạy đến ứng cứu”.
Diệp Quân: “Còn một khả năng thứ ba”.
Hề Trọng không hiểu.
Diệp Quân: “Đó là họ đang âm thầm quan sát, chờ ta và phe Huyền Quân-Thần Phụ đều trọng thương, sau đó mới ra mặt thu lợi, còn có thể thăm dò ta. Nếu ta là thật mà Thần Minh xuất hiện, họ sẽ lập tức quy thuận; nếu ta là giả, họ sẽ lập tức đảo chính”.
Hề Trọng nghe xong thì xám mặt.
Diệp Quân vỗ vai ông ta, cười nói: “Đừng lo, mọi việc đều có Thần Minh nắm giữ”.
Hề Trọng lập tức lập tức hỏi: “Thượng sứ, Thần...”