Ngay khi chiếc búa vẫn còn cách Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế mấy chục trượng, Phạn Chiêu Đế bỗng giơ tay trái lên, sau đó khẽ vung tay về phía nó.
Rầm!
Cả người Khung Chiến bị chấn động văng ra xa cả ngàn trượng, sau khi dừng lại hai tay ông ta không ngừng run rẩy, ông ta chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Phạn Chiêu Đế ở đằng xa, vẻ mặt nghiêm trọng hơn bao giờ hết.
Phạn Chiêu Đế mặc kệ Khung Chiến, tay phải cô ta để lên vai Diệp Quân bỗng đè xuống.
Ầm!
Vô số sức mạnh trong cơ thể Diệp Quân lao ra như thủy triều.
Nhìn thấy khí tức của Diệp Quân ngày càng mạnh, sắc mặt của Khung Chiến tối sầm lại, ánh mắt hiện lên tia hung ác, ông ta bỗng cầm một cây búa trong tay bay lên không trung, sau đó đánh vào Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế cách đó không xa.
Đòn tấn công này của ông ta khiến thời không bị lõm xuống hệt như cái đáy nồi, vô cùng đáng sợ.
Phạn Chiêu Đế ở đằng xa quay đầu lại, vung tay lên.
Vèo!
Khung Chiếu lại bị văng ra xa lần nữa.
Sau khi dừng lại, Khung Chiến hơi khó tin nhìn Phạn Chiêu Đế ở phía xa, ông ta biết Phạn Chiêu Đế rất mạnh nhưng thật ra ông ta không biết Phạn Chiêu Đế mạnh đến mức nào, vì họ chưa từng đánh với nhau bao giờ, mà lần này ông ta nhận ra người phụ nữ này mạnh hơn ông ta nghĩ rất nhiều.
Sau đánh văng Khung Chiến ra xa, Phạn Chiêu Đế không tấn công ông ta nữa mà dời mắt nhìn Diệp Quân. Lúc này, mười tám tim pháp luật Vô Thượng trong người Diệp Quân đã được hắn hấp thu đến chín mươi phần trăm.
Lúc này cảnh giới của Diệp Quân cũng đã đạt đến cảnh giới của Vô Thượng Đế Thần, không chỉ vậy, vì hắn hấp thu quá nhiều tim pháp luật Vô Thượng nên lúc này trên người hắn dày đặc phù văn kỳ quái.
Chuẩn tắc của luật pháp Vô Thượng.
Lúc tu luyện luật pháp Vô Thượng đạt được sức mạnh cũng phải tuân theo quy tắc của luật pháp Vô Thượng.
Diệp Quân siết chặt hai tay, lúc này hắn cảm thấy trong cơ thể mình có sức mạnh đáng sợ, đồng thời hắn cũng cảm nhận được những quy luật đó đều là hạn chế.
Lúc này, Mông Võ, Đa Nguyên Đạo Đế và Văn Tư đột nhiên xuất hiện bên cạnh Khung Chiến, Khung Chiến nhìn chằm chằm vào Phạn Chiêu Đế ở phía xa, trầm giọng nói: “Người phụ nữ này rất mạnh”.
Mông Võ nhìn Diệp Quân: “Không thể để chúng thành công”.
Nói rồi ông ta bỗng tiến lên một bước, khôi phục bản thể, cơ thể cao gần cả trăm trượng, cánh tay như trụ cột, đôi mắt rực lửa, từng luồng khí tức cực mạnh không ngừng tỏa ra, quét ra khỏi cơ thể ông ta, lúc này tinh hà bắt đầu sôi sục.
Mông Võ bỗng hét lên, siết chặt nắm đấm, sau đó đánh mạnh về phía Diệp Quân và Phạn Chiêu Đế.
Cường giả cảnh giới đỉnh cao Vô Thượng Thần Đế cố gắng hết sức đánh ra một đòn thì có thể biết sức mạnh đáng sợ thế nào?
Ngay khi đòn tấn công này lao đến, uy lực khí thế đáng sợ lập tức cuồn cuộn, cả khu vực Thần Hư đều bị uy lực khí thế này bao phủ.
Phạn Chiêu Đế cũng chẳng thèm quay đầu lại, giơ tay lên vung ra một đòn.
Rầm!
Chỉ thoáng chốc Mông Võ đó bị đánh văng ra xa.
Thấy thế đám người Khung Chiến đều tỏ vẻ khó tin.
Sắc mặt Văn Tư cũng trở nên vô cùng nghiêm trọng, ông ta cứ tưởng thực lực của đám người Khung Chiến và Phạn Chiêu Đế ngang nhau, nhưng giờ xem ra cách biệt khá lớn.
Sau khi dừng lại, Mông Võ cũng hơi ngạc nhiên, ông ta nhìn nắm đấm của mình, nắm đấm đã nứt ra, máu bắn ra.
Mông Võ chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Phạn Chiêu Đế, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm trọng.
Lúc này Khung Chiến bỗng ngẩng đầu lên: “Dị chủ, ông chắc chắn không ngăn cô ta ư?”
Dị chủ!
Chủ nhân của dị vực!