Một đao vừa hạ xuống, thời không trước mặt ông ta lập tức bị xé thành một lỗ hổng lớn, Diệp Quân thấy thế thì vội vàng xông ra ngoài, nhưng lúc hắn sắp ra khỏi thì lỗ hổng kia đã nhanh chóng khép lại, mà lúc này Lăng Tiêu lại lần nữa chém mạnh xuống.
Răng rắc!
Thời không vừa khép miệng kia lại bị nứt ra! Diệp Quân nhân cơ hội vọt ra ngoài.
Mà ở trong thế giới Thập Đạo, vô số đạo pháp tràn ngập đất trời đè xuống, trong nháy mắt từng luồng đao khí kinh khủng Lăng Tiêu tỏa ra đã tan biến từng chút một.
Lăng Tiêu híp mắt lại, hai tay xoay một vòng rồi biến thành một luồng ánh đao vạn trượng phóng lên trời, trong nháy mắt, một ánh đao sắc lẻm đã lóe lên chân trời thế giới Thập Đạo.
Hai loại sức mạnh cực hạn đối chọi nhau!
Toàn bộ thế giới Thập Đạo bắt đầu rung lắc tựa như có động đất mạnh, mà không bao lâu sau, vùng thế giới Thập Đạo này đã xuất hiện một vài vết nứt.
Ấn Tổ Đạo này tuy rằng khủng bố, nhưng Tổ Đạo bây giờ căn bản không thể phát huy được toàn bộ uy lực của nó, bởi vì đa phần sức mạnh hiện tại của ông ta đều đang dùng Tế Chúng Sinh, bởi vậy ấn Tổ Đạo lúc này không thể chống lại được Lăng Tiêu.
Mà ở bên ngoài, sau khi Diệp Quân lao ra đã nhanh chóng đấm một kiếm về phía Tổ Đạo, hắn quyết không thể để Tổ Đạo này đột phá, bởi vì lúc này hơi thở ông ta tỏa ra đã rất tiệp cận giây phút đột phá rồi.
Tên này một khi đột phá thì ở đây không ai có thể cản lại được!
Ầm ầm!
Theo chiêu kiếm Diệp Quân đánh tới, Tổ Đạo lập tức bị đánh bay ra ngoài, còn Diệp Quân lại định xuất thêm một chiêu nữa, nhưng lại thấy Tổ Đạo đột nhiên bắt đầu điên cuồng cười lớn. Ông ta bước ra trước một bước, hơi thở của ông ta như thể núi lửa đã tích tụ mấy chục nghìn năm, trong chớp mắt bùng nổ, chấn động đến mức Diệp Quân cũng bị thổi bay lùi liên tục.
Mà lúc ông ta định bước thêm một bước nữa thì đột nhiên vùng trời xung quanh đột nhiên trở thành màu máu, cùng lúc đó, thời không trước mặt Tổ Đạo nứt ra, Phạn Chiêu Đế chậm rãi đi ra, tiếp đó, cô ta khẽ điểm một ngón tay về phía Tổ Đạo, trong phút chốc, hơi thở ông ta vừa tỏa ra đã bị trấn áp lại.
"Phạn Chiêu Đế!"
Tổ Đạo đột nhiên gào lên: "Ngươi dám phản bội ta! Ngươi dám phản bội ta!"
Phạn Chiêu Đế cũng không nói lời nào, cô ta lại bước đến một bước, trong phút chốc, nghìn tỉ ác niệm tựa nghìn quả núi nặng ngàn cân ép mạnh xuống người Tổ Đạo, khí thế khủng bố Tổ Đạo vừa tỏa ra lập tức bị trấn áp!
"A!"
Tổ Đạo đột nhiên gào lên, hai tay ông ta lập tức bốc cháy, ông ta nhấc chân phải lên muốn tiên lên thêm một bước nữa để hoàn toàn đột phá ràng buộc trong bản ngã. Lúc chân phải ông ta dần hạ xuống, hơi thở trong người tựa thủy triều lũ lượt tràn ra, điên cuồng chống lại ác niệm của Phạn Chiêu Đế.
Nhưng vào lúc này, ở Hoả Tinh xa xôi chợt có một bàn tay phóng lên trời, trực tiếp xé rách thời không lao đến trên đỉnh đầu Tổ Đạo tiếp đó là đè mạnh xuống.
Ầm ầm!
Chỉ một cái đè tay này thôi, hơi thở vừa bộc phát của Tổ Đạo lại lần nữa bị ép trở lại trong người!
"Đệt bà!"
Hai mắt Tổ Đạo đỏ ngầu, ông ta gầm lên đầy giận dữ, trực tiếp đốt chá thân thể Đại Đạo của mình, nhờ vậy mà luồng hơi thở đáng sợ lại lần nữa được bộc phát ra từ cơ thể của ông ta, luồng hơi thở này mạnh đến mức liên tục bức lùi được ác niệm của Phạn Chiêu Đế cùng bàn tay khổng lồ kia.
Tổ Đạo vui vẻ trong lòng, đang muốn thừa cơ bước thêm bước cuối cùng, đạt đến đỉnh cao trước giờ chưa từng có, nhưng đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên chậm rãi vang lên: "Định!"
Ầm ầm!
Trong tích tắc, một luồng sức mạnh đáng sợ đã nện thẳng xuống đỉnh đầu của Tổ Đạo.
"Không!"
Tròng mắt Tổ Đạo đột nhiên co rụt lại, mắt trừng lớn muốn rách cả mí: "Không! Không được!"
Ầm ầm!
Ba luồng sức mạnh khủng bố cùng trấn áp Tổ Đạo, trong thời khắc sống còn này, ông ta muốn triệu hoán ấn Tổ Đạo về để hộ thể, nhưng lại phát hiện ấn Tổ Đạo bây giờ đang bị đám người Lăng Tiêu gắt gao khống chế.
Đây là âm mưu! Rõ ràng là âm mưu!