Tiểu Tháp lạnh giọng nói: “Rõ ràng ngươi có thể gỡ phong ấn cho ta sớm hơn mà!”
Diệp Quân nói: “Khiêm tốn một chút cũng khá tốt mà.”
“Khiêm tốn cái con khỉ á!”
Tiểu Tháp nói: “Nhóc con nhà ngươi còn xấu xa hơn cha ngươi nữa, ngươi tính kế người khác, mà người khác còn không biết mình bị ngươi tính kế, ngươi quá xấu xa!”
Diệp Quân: “…”
Sau khi dỗ dành một lúc lâu, cơn tức của Tháp gia mới biến mất.
Diệp Quân đưa Yểm Nhật và đám cường giả Kiếm Đế Tông vào trong Tiểu Tháp, sau khi vào Tiểu Tháp, sắc mặt của mọi cường giả đều thay đổi.
Trong tháp mười năm!
Bằng bên ngoài một ngày!
Sau khi phát hiện điểm này, mọi kiếm tu đều lộ vẻ chấn động.
Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, sáu chiến tướng đồng đen xuất hiện trước mặt hắn, hắn nhìn hai trăm kiếm tu, sau đó nói: “Huấn luyện thực chiến, nào, để ta xem thực lực của các ngươi.”
Sáu chiến tướng đồng đen nhận được sự chỉ đạo của Diệp Quân, lập tức xông ra, nháy mắt đội hình đã tán loạn.
Những kiếm tu kia tỉnh táo lại, dồn dập xông về phía sáu chiến tướng đồng đen.
Chiến tranh bắt đầu!
Song, ngay khi trận chiến bắt đầu, hai trăm kiếm tu cấp bậc chân thánh đã bị đè bẹp tàn nhẫn.
Hai trăm kiếm tu hoàn toàn không phải là đối thủ của sáu chiến tướng đồng đen này!
Diệp Quân nhíu chặt mày, mặc dù những kiếm tu này cũng là cấp bậc Chân Thánh, nhưng so với chân thánh Hạo Nhiên kia, thật sự kém không ít.
Có điều không xa, nền tảng những kiếm tu này thấp cũng rất tốt, tu luyện trong này vài trăm năm, đảm bảo sẽ trở nên cực kì khủng bố.
Còn Diệp Quân hắn thì muốn tạo ra một đội quân siêu cấp.
Hắn cũng nên có một đội thân binh.
Hắn muốn dùng hai trăm thân binh này để cùng chinh chiến mọi thế giới!
Đúng lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ta cảm nhận được khí tức của Phạn Chiêu Đế.”
Chết tiệt!
Diệp Quân lập tức như gặp kẻ địch mạnh!
Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, hắn vội vàng nhìn xung quanh một lượt như gặp phải đại địch.
Lẽ nào người phụ nữ kia nhận ra thực lực của mình có phần nâng lên nên mới đến diệt khẩu mình à?
Tất nhiên hắn không dám xem thường người phụ nữ đó, hắn đã bị nhiều phụ nữ đánh lắm rồi.
Hắn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó đề phòng nói: "Tháp gia, đối phương ở trong bóng tối à?"
Tiểu Tháp đáp: "Vừa nãy ta cảm nhận được một tia thần niệm quét qua người người, hơi thở đó là của Phạn Chiêu Đế..."
Diệp Quân nhíu mày lại: "Đối phương ở trong bóng tối?"
Tiểu Tháp do dự một lúc rồi nói: "Ta cũng không chắc nữa".
Diệp Quân đen mặt lại, đúng là Tháp gia cần phải thăng cấp rồi!!
Diệp Quân hỏi trong lòng: "Tiểu Hồn, ngươi thì sao? Có cảm nhận được người phụ nữ kia không?"
Tiểu Hồn khí phách nói: "Tiểu chủ đừng sợ, bây giờ ta đã vô địch rồi, Phạn Chiêu Đế thì sao chứ, cứ đến đi, ta đánh mười đứa cũng được!"
Diệp Quân: "..."
Tiểu Tháp: "..."
Diệp Quân lại bảo hai tên này cảm nhận lại xung quanh một lần nữa, nhưng vẫn không phát hiện được gì.
Diệp Quân nhíu chặt mày lại, dứt khoát không thèm để tâm đến đối phương nữa, tiếp tục bận rộn chuyện của mình, bởi vì Tiểu Hồn không phải Tháp gia nên nói chuyện khá đáng tin, nếu bây giờ đối phương bỗng xuất hiện thì hắn cũng không quá sợ.
Mục Vực.