Diệp Quân nhìn ông lão mặc áo đạo sĩ: “Ông là thuật sư của thời đại Vĩnh Sinh”.
Ông lão mặc áo đạo sĩ gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân lại nói: “Ta từng gặp cổ thần sư, cũng từng gặp thần thuật sư, nhưng ta chưa từng gặp thuật sư của thời đại Vĩnh Sinh, có thể để ta tìm hiểu chút không?”
Ông lão mặc áo đạo sĩ cười nói: “Ngươi muốn một đấu một với ta?”
Diệp Quân chăm chú nhìn ông ta: “Mong hãy chỉ bảo cho”.
Ông lão mặc áo đạo sĩ mỉm cười: “Cũng được”.
Nói đoạn, ông ta phất tay một cái.
Đám cường giả Đại Đế đang vây quanh lập tức lùi sang một bên.
Ông lão mặc áo đạo sĩ nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Ngươi đánh trước đi”.
Diệp Quân gật đầu, không nói gì thêm, ngay sau đó, hắn biến mất khỏi chỗ cũ, một luồng kiếm quang rạch toạc thời không, vọt tới, tiếp đó, Diệp Quân xuất hiện trước mắt ông lão mặc áo đạo sĩ kia, vung kiếm chém mạnh.
Bảy mươi đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm chồng chất!
Thêm nữa, lúc này hắn còn thúc phát sức mạnh của Lôi Thần Ấn cùng với sức mạnh của cây thần tự nhiên kết hợp với sức mạnh Đạo Ấn.
Lần này, Diệp Quân thật sự dốc hết toàn lực.
Một kiếm chém ra, vùng tinh hà quanh đây đột nhiên bốc cháy, sau đó từ từ tan biến, vùng tinh hà này hoàn toàn không thể chịu nổi sức mạnh từ một kiếm này của hắn.
Ông lão mặc áo đạo sĩ kia vẫn bình thản như không. Khi Diệp Quân chém kiếm xuống, ông ta đột nhiên mở lòng bàn tay, một luồng kim quang tuôn ra từ đó, hóa thành một tấm khiên vàng che trước người ông ta.
Rầm!
Tấm khiên vàng rung lên kịch liệt, sau đó nứt vỡ, nhưng cũng vào lúc này, ông lão mặc áo đạo sĩ đột nhiên đẩy tay phải về trước.
Chỉ là một động tác đẩy thật nhẹ…
Rầm!
Trong khoảnh khắc, Diệp Quân đã bị đánh bay ra xa mấy vạn trượng, hắn vừa dừng lại được thì khóe miệng đã tràn máu tươi.
Diệp Quân cúi đầu nhìn xuống thân thể mình, lúc này, thân thể hắn đã xuất hiện vô số vết rạn nứt.
Một chiêu đánh trọng thương!
Diệp Quân lau vết máu nơi khóe miệng, ngẩng đầu nhìn về phía ông lão mặc áo đạo sĩ, ông ta cười nói: “Nếu ngươi đạt tới cảnh giới Đại Đế thì còn có thể đánh với ta một trận, tiếc rằng hiện giờ ngươi còn quá yếu”.
Nói đoạn, ông ta chỉ một ngón tay lên: “Cửu Thiên Thần Lôi, đánh!”
Ầm!
Giây lát sau, trên đỉnh đầu Diệp Quân xuất hiện một tia sét, nó đánh thẳng xuống.
Nhưng Diệp Quân không hề sợ hãi hay né tránh tia thần lôi này, hắn mặc cho nó bao phủ lấy mình.
Thấy thế, ông lão mặc áo đạo sĩ nhíu mày, bởi vì ông ta vừa phát hiện, Diệp Quân không hề hấn gì, không chỉ thế, Diệp Quân còn đang hấp thu thần lôi do ông ta đánh ra.
Ông lão mặc áo đạo sĩ nhìn Diệp Quân, gằn giọng: “Sức mạnh lôi kiếp!”
Diệp Quân hít sâu một hơi, nắm chặt hai tay, từng tia sét khủng bố đang không ngừng tuôn ra từ cơ thể hắn.