Còn lúc này, Lăng tu nữ và Đồ đã tiến vào trong một thời không đặc biệt, giữa thời không đặc biệt đó, khí tức võ đạo của hai người vẫn điên cuồng tàn sát bừa bãi.
Từ nhỏ Lăng tu nữ đã được rèn luyện ở Đông Hoang, ý chí chiến đấu của cô ta vững như bàn thạch, cho dù là uy áp võ đạo của Đồ, cũng không thể làm mờ ý chí võ đạo của cô ta.
Không chỉ thế, cô ta còn ngày càng mạnh hơn!
Bên ngoài, Huyền Quân bỗng chỉ vào Diệp Quân: “Giết hắn!”
Nghe thấy lời Huyền Quân, ánh mắt của những cường giả thuộc nền văn minh Thần Minh đang xem chiến lập tức bị kéo về, bọn họ dồn dập nhìn Diệp Quân, lúc này bọn họ mới nhớ ra, người trước mắt mới là đầu sỏ tội ác!
Huyền Quân bỗng nói tiếp: “Giết hắn!”
Giết hắn!
Nghe thấy lời Huyền Quân, những cường giả của điện Thần Minh lập tức xông về phía Diệp Quân.
Ba người Mục tu nữ lập tức chắn trước mặt Diệp Quân, có điều đúng lúc này, trong khu vực đang chiến đấu ở nơi xa, Đồ bỗng mở lòng bàn tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay bà ấy, bà ấy không ra tay với Lăng tu nữ, mà quay đầu chém một kiếm qua thời không, giết ra!
Hừ!
Chỉ một kiếm, đầu của một cường giả cảnh giới Thần Minh cầm đầu xông về phía Diệp Quân bay đi.
Giết trong nháy mắt!
Cảnh này khiến các cường giả cảnh giới Thần Minh còn lại sợ hãi, dồn dập dừng lại tại chỗ, không dám tiến lên.
Sau khi Đồ dùng một kiếm giết chết cường giả Thần Minh kia, bà ấy không ra tay với những người khác nữa, mà ngẩng đầu nhìn Quân U và người mặc đồ đen trên trời xanh.
Vù!
Theo một tiếng kiếm vang lên, Đồ lập tức hóa thành một luồng kiếm quang xông lên trời, nháy mắt, bà ấy giết tới trước mặt Quân U và người mặc đồ đen.
Quân U nhìn nhát kiếm khủng bố kia đánh tới, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh như nước, trong mắt không có tí dao động nào.
Lúc này, người mặc đồ đen cạnh cô ta bỗng phất tay áo một cái.
Ầm!
Kiếm quang biến mất, nháy mắt Đồ đã lùi xa gần trăm ngàn trượng!
Mà lúc bà ấy dừng lại, kiếm Thiên Tru trong tay bà ấy lập tức xuất hiện vết nứt.
Giữa trời đất, yên lặng như chết.
Người mặc đồ đen khàn giọng nói: “Cô nương, kiếm đạo của ngươi không tệ, nhưng muốn giết ta… Phải luyện thêm triệu năm nữa!”
Phải luyện thêm trăm vạn năm nữa.
Tất cả mọi người ở đó đều kinh ngạc, họ vừa mới nhìn thấy được thực lực của Đồ, bà ấy còn có thể giết cả cảnh giới Thần Minh trong giây lát… Mà bây giờ họ lại dễ dàng bị người áo đen này áp chế như vậy?
Người đồ đen này là thần thánh phương nào vậy?
Mọi người đều đưa mắt nhìn người đồ đen, ánh mắt đầy vẻ tò mò và ngạc nhiên.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Cổ Hạo và Hề Trọng trở nên tái nhợt, không chút huyết sắc, khi nhìn thấy kiếm tu cô nương giết chết cưởng giả cảnh giới Thần Minh trong tích tắc, họ cảm thấy đại cục đã được định đoạt, nhưng không ngờ sức mạnh của người đồ đen này lại mạnh như thế…
Sao lại có nhiều ông lớn thế nhỉ?
Lúc này hai người đều đã sắp sụp đổ đến nơi.
Lúc này sắc mặt Diệp Quân lại cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn chằm người đồ đen.
Sau khi tấn công Đồ, người đồ đen quay lại bên cạnh Quân U.
Quân U nhìn Diệp Quân bên dưới: “Diệp công tử, ngươi bình tĩnh như vậy hình như không bất ngờ lắm nhỉ”.
Diệp Quân nhìn sang Quân U, hắn cười nói: “Vẫn khá bất ngờ đấy chứ”.
“Vậy à?”
Quân U cúi đầu nhìn Diệp Quân, nở nụ cười ung dung: “Từ lúc chúng ta bắt đầu cho đến nay, chắc hẳn trong lòng Diệp công tử vẫn luôn coi ta là một tên hề, cho rằng ta không có tư cách đấu với ngươi, tại sao? Vì ngươi có rất nhiều, rất nhiều cường giả ở phía sau ngươi… chẳng hạn như Đồ cô nương bên cạnh, Đồ cô nương này còn chỉ là một trong số rất nhiều cô cô của ngươi, bất cứ ai trong số họ cũng đều là cường giả mạnh nhất thế gian này… Chưa kể, ngươi còn có cha ngươi, có ông nội, đại bá, và còn có cô cô váy trắng bất khả chiến bại của ngươi… Có nhiều chỗ dựa và chiêu cuối như thế, không ai có thể đấu với ngươi, ngươi đều coi họ như tên hề, đúng chứ?”