Nhóm Bùi thần hầu ngơ ngác nhìn nhau, không ai ngờ Vũ Trụ Kiếp ở vũ trụ cấp thấp này có thể khủng khiếp tới vậy.
Hơn thế nữa, nó vẫn đang không ngừng mạnh thêm như không có giới hạn.
Ác Đạo dần mở mắt ra, trong đôi mắt cô ta có huyết lôi dập dềnh, cô ta ngẩng lên rồi cười nói với Từ Chân: “Chân Thần, ta phải thật sự cảm ơn ngươi. Nếu không ngờ bị ngươi liên tục trấn áp thì ta chưa thể có được thực lực như bây giờ”.
Đúng như cô ta nói, thật ra cô ta không thể có được thực lực như hiện nay. Nhưng vì sự trấn áp của Từ Chân nên mỗi ngày cô ta đều mạnh lên. Đến nay, sau khi tu vi vạn thế dung hợp, thực lực của cô ta đã mạnh hơn trước không biết bao nhiêu lần.
Từ Chân thờ ơ nhìn Ác Đạo rồi nói: “Nếu muốn cảm ơn ta thì dập đầu một cái đi”.
Mọi người: “…”
Nghe thấy thế, nụ cười trên mặt Ác Đạp chợt trở nên dữ tợn. Nhưng loáng cái, cô ta lại bật cười, sau đó ngoảnh sang nhìn Diệp Quân: “Chân Thần, ngươi thích tên đàn ông khốn kiếp này đúng không? Được thôi, hôm nay ta sẽ giết hắn trước mặt ngươi, ta thật sự rất mong trông thấy biểu cảm của ngươi lúc đó”.
Nói rồi, cô ta đã giơ tay phải lên rồi chộp về phía Diệp Quân.
Diệp Quân ở đằng xa bỗng cảm nhận được một luồng khí tức đáng sợ như một ngọn núi đè xuống người mình.
Lúc này trái tim hắn như bị một mảng lưới lớn vô hình tóm lấy, đến mức nghẹn thở.
Diệp Quân bỗng nói: “Tháp gia”.
Ầm!
Một tia sáng vàng bỗng lao lên từ trong người Diệp Quân.
Thoáng chốc uy lực cực mạnh bao trùm lấy hắn đó bị phá vỡ.
Thấy thế Ác Đạo cách đó không xa nhíu mày.
Lúc này quanh người Diệp Quân, ngoài huyết quang của mình thì còn có một tia sáng vàng nữa.
Sau khi Tháp gia dung hợp với Diệp Quân, khí tức của hắn đã có sự thay đổi rõ rệt, khí tức đó chỉ yếu hơn Ác Đạo một chút.
Phải biết rằng, bây giờ Tiểu Tháp đã được cải tạo.
Khi nhìn thấy khí tức của Diệp Quân bỗng thay đổi đáng sợ như vậy, Ác Đạo nhíu chặt mày.
Diệp Quân hít sâu một hơi, phải nói là hắn cũng khá ngạc nhiên, hắn không ngờ sau khi cải tạo, Tháp gia lại mạnh như vậy.
So với trước đây quả thật là một trời một vực.
Tháp gia trở mình rồi.
Diệp Quân thu lại suy nghĩ, nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, kiếm Thanh Huyên không ngừng run rẩy.
Diệp Quân bỗng ngẩng đầu lên nhìn Ác Đạo cách đó không xa, dấy lên tâm niệm, kiếm lao đến.
Rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng, kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân đã đến trước mặt Ác Đạo, nhát kiếm này không chỉ có sức mạnh kiếm đạo và sức mạnh huyết mạch của hắn, mà còn có sức mạnh của Tháp gia.
Thế nhưng ngay lúc kiếm của hắn chỉ còn cách Ác Đạo chừng nửa trượng, một tấm khiên máu bỗng chắn trước mặt Ác Đạo.
Ầm!
Kiếm Thanh Huyên đâm vào trên chiếc khiên máu khiến nó rung lên, sức mạnh cực lớn đó khiến Diệp Quân văng ra xa.
Nhưng lúc Diệp Quân văng ra xa, kiếm Thanh Huyên của hắn bỗng biến thành tia kiếm quang chém về phía Ác Đạo.
Ác Đạo bỗng giơ tay lên gãy một cái.
Vèo!