Thiên Liên khó hiểu: “Tại sao?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Thiên Liên cô nương, ta mở thư viện là để thiết lập trật tự, nếu ta mở thư viện ở Thiên Vực, cuối cùng sẽ xung đột với Thiên Vực, đây là điều ta không muốn thấy”.
Thiên Liên lặng thinh.
Diệp Quân nói tiếp: “Tất nhiên ta mong có một ngày tất cả người nhà họ Thiên cam lòng gia nhập vào thư viện Quan Huyên”.
Thiên Liên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Ta nghiêm túc đấy”.
Hắn biết chỉ cần thư viện Quan Huyên đủ mạnh, chế độ tốt thì các thế lực bên ngoài sẽ nghĩ cách gia nhập vào.
Khi đối phó với kẻ địch, người phục tùng ta thì sẽ sống tốt, kẻ chống lại ta sẽ bị diệt vong. Khi đối đãi với bạn bè, dĩ nhiên hắn không thể dùng biện pháp mạnh, nếu sau này Thiên Vực không muốn gia nhập thư viện Quan Huyên thì cũng không sao, hắn tôn trọng lựa chọn của nhà họ Thiên.
Thiên Liên nhìn Diệp Quân: “Chúng ta vẫn sẽ gặp lại nhau chứ?”
Diệp Quân cười nói: “Chắc chắn rồi, Thiên Liên cô nương, có duyên sẽ gặp lại”.
Nói rồi hắn không ở lại lâu, ngự kiếm bay đi, biến mất ở tận cuối tinh hà.
Thiên Liên nhìn chằm chằm tận cuối tinh hà, hồi lâu không nói gì.
Lúc này Thiên Diêm bước đến.
Thiên Diêm khẽ nói: “Hắn…”
Thiên Liên lắc đầu: “Chí của hắn ở vũ trụ, nhà họ Thiên ta không thể giữ hắn lại”.
Thiên Diêm gật đầu: “Đúng là thế thật”.
Thiên Liên nói: “Đại trưởng lão, ông nghĩ sao về thư viện Quan Huyên này?”
Thiên Diêm ngẫm nghĩ rồi nói: “Có thể thấy không lâu nữa thư viện Quan Huyên sẽ trở thành thế lực mạnh nhất của vũ trụ này, bây giờ chúng ta chọn tham gia vào, dĩ nhiên là thời điểm tốt nhất, nhưng người trong tộc chắc chắn sẽ phản đối…”
Thiên Liên gật đầu: “Bây giờ gia nhập có nghĩa là chúng ta phải tuân theo trật tự của thư viện Quan Huyên, như thế sẽ khiến rất nhiều người trong tộc phản cảm, sở dĩ hắn từ chối ta là vì hắn không muốn thấy những chuyện không vui xảy ra giữa mọi người…”
Thiên Diêm nhìn Thiên Liên: “Bây giờ con đã là tộc trưởng, con tự quyết định đi”.
Thiên Liên híp mắt lại: “Gia nhập thư viện, chủ động gia nhập và sau này bị động gia nhập hoàn toàn khác nhau. Bây giờ chúng ta chủ động gia nhập, có thể có được rất nhiều cơ hội, có thể đạt được quyền có tiếng nói trong thư viện, nhưng nếu sau này chúng ta bắt buộc phải gia nhập, lúc đó chúng ta sẽ chẳng có gì cả… Người trong tộc không thể nhìn thấy điều này, thân là người đứng đầu của nhà họ Thiên, chúng ta phải nhìn thấy điều này, mặc dù sẽ hơi đau đớn nhưng sẽ tốt hơn là sau này phải hối hận”.
Ánh mắt Thiên Diêm hiện lên vẻ tán thưởng: “Con yên tâm, ai dám phản đối con, ta sẽ là người đầu tiên không tha cho hắn”.
Nói rồi ông ta do dự một chốc, sau đó nói: “Con có muốn lợi dụng thân phận của Diệp công tử không? Chẳng hạn như tiết lộ cho người trong tộc điều gì đó về mối quan hệ giữa con và hắn…s Không có ý gì khác, chỉ là như thế có thể làm con quản lý nhà họ Thiên tốt hơn, cũng có thể khiến các thế lực khác phải sợ…”
Thiên Liên lắc đầu: “Không cần ạ”.
Thiên Diêm muốn nói lại thôi.
Thiên Liên nói: “Nhà họ Thiên chúng ta không thể để hắn xem thường”.
Nói rồi cô ta xoay người rời đi.
Thiên Diêm im lặng một lúc, thấp giọng thở dài.