Nhất Niệm!
Tịnh An nhìn cô gái trước mắt đang nằm trong vòng tay của người phụ nữ váy trắng, cả người như bị sét đánh, đầu óc trống rỗng.
Vũ trụ Thiên Hành đã bị Diệp Quân thu vào trong thời không đặc biệt của Tiểu Tháp, mặc dù Diệp Quân không thể đi vào thời không đặc biệt này, nhưng bên trong vũ trụ của thời không đặc biệt này có một số người có thể nhìn thấy bên ngoài.
Cô ta cũng có thể nhìn thấy bên ngoài!
Từ trận đại chiến ban đầu kia đến nay, cô ta cũng đã thấy được sự thê thảm của Diệp Quân, cũng giống như vô số người khác, cô ta cũng đang nghi ngờ.
Ban đầu Diệp Quân bị bắt nạt thê thảm như vậy
Vì sao cô cô không ra mặt?
Vì sao ông nội của Diệp Quân tới rồi lại đi ngay?
Vì sao toàn bộ người của Dương tộc và Diệp tộc đều giữ im lặng?
Vì sao Phạn Chiêu Đế đã nhiều lần khiêu khích cô cô và Kiếm Chủ Thanh Sam mà bọn họ không hề đáp lại?
Vì sao Chân Thần bằng lòng tự phế tu vi, cam chịu tu luyện lại từ đầu?
Vì sao Tịnh tông chủ bằng lòng phối hợp với Ác Đạo, trấn áp chính mình?
Hóa ra, Phạn Chiêu Đế chính là Nhất Niệm!
Cô ta là người phe mình!
Núi Phạn Tịnh.
Chủ nhân bút Đại Đạo cứ như bị hút khô máu vậy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, ông ta ngồi ở trước bàn cờ, hai mắt vô thần, như bị mất hồn vậy.
Nhất Niệm!
Giờ phút này ông ta mới phát hiện, hóa ra Phạn Chiêu Đế là Nhất Niệm!
Không đúng, nói một cách chính xác là Phạn Chiêu Đế thật sự có thể đã chết ở một thời điểm nào đó rồi.
Chủ nhân bút Đại Đạo đột nhiên cười phá lên.
Ván cược này giữa ông ta và Thiên Mệnh Váy Trắng, ông ta đã thua ngay từ khi bắt đầu.
Bởi vì ngay từ khi bắt đầu, Phạn Chiêu Đế này đã không phải là người của ông ta, mà là của Diệp Quân, ông ta hao tâm tổn trí trợ giúp Phạn Chiêu Đế thăng cấp để đối đầu với Diệp Quân, áp chế Tổ Đạo, để Phạn Chiêu Đế đạt cảnh giới Tế Chúng Sinh, thậm chí không ngần ngại thuyết phục Thiện Đạo dung hợp với cô ta, thế mà, chết tiệt, cô ta lại là người của Diệp Quân!
Cuối cùng tất cả chỉ có lợi cho Diệp Quân!
Xong đời rồi!
Chủ nhân bút Đại Đạo ngồi phịch xuống đất, sắc mặt như tro tàn: “Chân Thần, Tịnh tông chủ, các ngươi thật biết diễn".
Bên ngoài Đế Thành.
Sau khi cắn nuốt hết tu vi của Phạn Chiêu Đế, tim của Diệp Quân biến thành tim Ác Đạo, chỉ là trái tim này lại đầy vết nứt.
Dĩ nhiên, hắn không suy nghĩ nhiều như vậy.
Hắn bắt đầu điên cuồng chiếm đoạt sức mạnh Ác Đạo cuồn cuộn không ngừng kia, trừ sức mạnh Ác Đạo ra, còn có sức mạnh Thiện Đạo, vô cùng vô tận.
Đao của hắn là Đạo Trật Tự, đương nhiên có thể bao dung hết thảy, cũng bao gồm cả Ác Đạo này.
Bởi vì Phạn Chiêu Đế vừa rồi đã dung hợp với Thiện Đạo, vì vậy, thứ hắn cắn nuốt là một Đạo Thiện Ác hoàn chỉnh, chỉ trong nháy mắt, hắn đã đột phá giới hạn của bản thân, đạt tới một cấp độ cao hoàn toàn mới.
Đạo Chi Ngoại!
Đại Đế!
Ở vũ trụ của thời đại Đế Giả này, hiện tại hắn là Đại Đế duy nhất!
Khoảnh khắc khi hắn đạt đến cảnh giới Đại Đế, trong khắp đất trời, những đóa hoa sen ngũ sắc hiện lên, bao trùm cả trời đất, các loại dị thú thần thú không ngừng ngưng tụ trong thiên địa, tranh nhau quỳ lạy Diệp Quân, vô số con đường màu vàng do các loại quy luật và đạo tắc ngưng tụ mà thành trải dài khắp đất trời. Cho đến khi bốn phía xung quanh Diệp Quân bày tỏ sự bằng lòng thần phục, kiếm ý trật tự của hắn đã xuyên thấu cảm ứng của Thiên Đạo, trong nháy mắt đã cuốn cả vũ trụ Thập Hoang, thời đại Đế Giả!