Thấy thế Văn Tư hơi ngờ vực nói: “Sao thế?”
Khung Chiến trầm giọng nói: “Bọn ta vừa nhận được tin, người phụ nữ đó để Diệp Quân hấp thụ mười tám tim pháp luật Vô Thượng…”
Văn Tư nhíu mày: “Cô ta muốn nuôi dưỡng Diệp Quân?”
Khung Chiến lắc đầu: “Không thể, mặc dù Diệp Quân yêu nghiệt, nhưng muốn đạt đến độ cao như cô ta không phải là điều có thể đạt được trong thời gian ngắn, mục đích của cô ta khi làm vậy là muốn…”
Nói đến đây ba người nhìn nhau, ánh mắt đều hiện lên vẻ sợ hãi.
Khung Chiến trầm giọng nói: “Bây giờ các ngươi lập tức đến hoàng lăng vương triều Thần Hư, ta đến dị vực một chuyến”.
Nói rồi ông ta biến mất khỏi đó.
Văn Tư hơi khó hiểu: “Mông tộc trưởng, Kỳ Pháp viện trưởng…”
Kỳ Pháp trầm giọng nói: “Phải ngăn người phụ nữ đó lại, nếu không mọi người đều sẽ chết”.
Nói rồi bà ta xòe tay ra, một lệnh bài ma pháp bí ẩn bỗng bay ra từ trong tay bà ta, sau đó biến mất.
Mông Võ ở một bên do dự một lúc, sau đó lấy một chiếc răng nanh và bóp nát nó.
Học viện Thần Pháp, rất nhiều cường giả chen chúc nhau chạy ra, từng ánh mắt lam Thần Pháp lướt qua trên không trung lao thẳng về hướng Vương Thành.
Gần như cùng lúc đó trên cánh đồng tuyết ở phía bắc, vô số khí tức cực mạnh lao lên trời chạy thẳng về phía Vương Thành.
Trong đại điện.
Kỳ Pháp nhìn Đa Nguyên Đạo Đế và Văn Tư: “Đi thôi, lập tức đến hoàng lăng”.
Nói rồi bà ta và Mông Võ biến mất khỏi đó.
Trong tộc Thiết Thần cũng có rất nhiều cường giả đều bay lên trời, chạy thẳng đến Vương Thành.
Văn Tư quay đầu lại nhìn Đa Nguyên Đạo Đế, hơi ngờ vực nói: “Nhất điện chủ đó muốn làm gì vậy?”
Đa Nguyên Đạo Đế cười nói: “Làm gì không quan trọng, cũng chỉ có thế thôi”.
Văn Tư: “…”
Thấy Đa Nguyên Đạo Đế còn muốn nói gì đó, Văn Tư vội nói: “Đi thôi”.
Nói xong ông ta xoay người biến mất ở tận chân trời.
…
Trong hoàng lăng.
Lúc này Diệp Quân vẫn đang điên cuồng hấp thụ tim pháp luật Vô Thượng. Sau khi hắn nuốt chửng, ánh sáng vàng chứa đựng năng lượng mạnh mẽ không ngừng bay lên trời từ trong người hắn, từ hoàng lăng đến trong tinh không, vô cùng tráng lệ.
Phạn Chiêu Đế ở trước mặt Diệp Quân còn đang bận trấn áp.
Lúc này người đeo mặt nạ xuất hiện phía sau Phạn Chiêu Đế.
Người đeo mặt nạ trầm giọng nói: “Phạn Đế, chúng đến rồi”.
Phạn Chiêu Đế khẽ gật đầu: “Nằm trong kế hoạch”.
Người đeo mặt nạ không nói gì nữa mà lui ra ngoài.
Lúc này, vô số khí tức đáng sợ tràn vào từ bên ngoài hoàng lăng, chỉ trong chốc lát dãy núi vô tận biến thành bột phấn.
Nhưng hoàng lăng vẫn ở đó, xung quanh hoàng lăng toát ra sức mạnh phù văn kỵ lạ, sức mạnh này ngăn chặn tất cả khí tức.
Ngoài hoàng lăng có bốn người, ba nam một nữ.
Bốn người này không ai khác chính là Khung Chiến – tộc trưởng tộc Thiết Thần, Kỳ Pháp – viện trưởng học viện Thần Pháp, Mông Võ – tộc trưởng tộc Cự Nhân Thiên Nhung, Văn Tư và Đa Nguyên Đạo Đế.
Khung Chiến nhìn hoàng lăng, ông ta híp mắt lại: “Phạn Chiêu Đế, cô cần gì phải làm thế?”
Phạn Chiêu Đế trong hoàng lăng cười nói: “Các vị đợi một chút, đợi Diệp công tử đột phá”.
Nói rồi cô ta dùng sức ấn mạnh tay phải xuống, một luồng năng lượng đáng sợ bỗng bộc phát từ trong cơ thể Diệp Quân, thoáng chốc toàn bộ năng lượng đó đều bị cơ thể Diệp Quân hấp thu.