Thực lực của Phạn Chiêu Đế nhất định có thể đè bẹp người thần bí trước mắt hắn.
Tam tỷ trầm giọng nói: “Tại sao người nhà đệ lại không giúp?”
Diệp Quân lắc đầu, cười ha ha: “Ta được nuôi dưỡng ở bên ngoài, nhà chúng ta có truyền thống như vậy.”
“Nói bậy!”
Tam tỷ nhíu mày: “Làm gì có kiểu nuôi dưỡng ở bên ngoài như vậy? Đệ đừng cười ngốc nữa, ta mặc kệ truyền thống gì đó nhà đệ, ở chỗ chúng ta, chỉ có Đại ca là mạnh nhất, Đại ca không có ở đây thì Nhị ca chính là người mạnh nhất, không có Nhị ca thì người đó chính là ta, hiểu không?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tam tỷ, ta không sợ ông ta, ta có thể làm được.”
“Dưỡng thương trước đi, ta nghỉ ngơi xong rồi.” Tam tỷ trợn mắt lườm hắn, Diệp Quân không biết phải làm sao.
Tam tỷ xoay người nhìn người thần bí, cô ta bước lên phía trước một bước, vừa bước, thân thể cô ta đã cách người thần bí trăm trượng, cô ta quan sát ông ta: “Ngươi biết Đại ca của ta, chắc cũng là cùng một thời đại với Đại ca ta, ta lại hơi tò mò đó.”
Người thần bí nói: "Đến lúc này rồi mà ngươi vẫn còn muốn kéo dài thời gian sao? Ngươi thật sự cho rằng để Lăng Tiêu ra ngoài là có thể càn quét được mọi thứ ư?”
Tam tỷ cười nói: “Vậy đợi lát nữa ngươi đấu tay đôi với Đại ca ta đi?”
Người thần bí nheo mắt.
Tam tỷ nhếch khóe miệng: “Không dám sao?”
Ngay tại lúc này, Tổ Đạo đột nhiên duỗi ngón tay ra, sau đó nhẹ nhàng chỉ một cái.
Bùm!
Vô số sức mạnh đại đạo rơi xuống như vũ bão, trong nháy mắt, tất cả cường giả phía dưới lại tiếp tục tăng thêm một cảnh giới.
Vẻ mặt Tam tỷ trầm xuống.
Người thần bí đột nhiên điên cường cười lớn: “Bây giờ đã biết thế nào là tuyệt vọng chưa? Đấu với Tổ Đạo ư? Thật là quá ngu xuẩn.”
Tất cả mọi người ở đây đều cùng tăng thêm một cảnh giới!
Sự thay đổi đột ngột này khiến tất cả cường giả trên chiến trường choáng váng.
Niềm hạnh phúc này đến quá đột ngột.
Sau cú sốc là niềm vui ngây ngất.
Vô số cường giả không khỏi phấn khích kêu lên.
Lúc này, bọn họ mới ý thức được, thăng tiến cảnh giới hoá ra có thể đơn giản như vậy. Tất nhiên, nhiều cường giả cảm thấy những cảm xúc phức tạp hơn vì họ nhận ra rằng có một số thứ, dù nỗ lực cả đời nhưng họ vẫn không thể đạt được. Tuy nhiên, những người khác có thể dễ dàng giải quyết chúng chỉ bằng một cú búng tay.
Lúc này, bọn họ mới ý thức được, trên thế giới này, bọn họ thật sự giống như những con kiến tầm thường.
Lúc này, lòng tôn kính của họ đối với Tổ Đạo trên trời càng sâu sắc hơn, một sự tôn kính chân thành và tận tâm nhất.
Giờ phút này, bọn họ đã không còn bất kỳ suy nghĩ nào khác, đều ngoan ngoãn nghe lời.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy cảnh giới của tất cả các cường giả lần nữa thăng cấp, sắc mặt Diệp Quân và Tam tỷ ở cách đó không xa đều tối sầm.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn trời, không khỏi kinh ngạc. Hóa ra mọi chuyện có thể diễn ra như thế này!