Như nghĩ tới điều gì, Việt Tôn chợt bảo: “Thanh niên kiếm tu lúc trước có liên quan đến Chân Thần à?”
Ác Bà gật đầu: “Đúng”.
Việt Tôn nói: “Nghĩ cách tìm được hắn, tốt nhất là bắt sống”.
Ác Bà khẽ gật đầu: “Người của chúng đã đi tìm hắn rồi”.
Việt Tôn gật đầu, ông ta lại nhìn Hoàng thành Đại Chu bên dưới rồi bảo: “Sau khi giải quyết xong Chân vũ trụ sẽ tới tính sổ với bọn họ”.
Nói xong ông ta quay người rời đi.
Ác Bà hung ác nhìn hoàng thành Đại Chu bên dưới, sau đó cũng xoay người rời đi.
…
Trong Tiểu Tháp.
Trước mặt Diệp Quân lúc này, cây non đã thành cây cổ thụ cao gần vạn trượng, cành cây vươn ra gần nghìn trượng, vô cùng to lớn.
Mà xung quanh cái cây còn có một số loại hoa, hoa hồng, hoa cúc… vô cùng lộng lẫy.
Diệp Quân đi đến cạnh cây đó, hắn dùng tay phải vuốt ve thân cây, thoáng chốc một luồng sức mạnh bí ẩn dọc theo cánh tay truyền vào cơ thể hắn.
Lúc này hắn cảm giác cơ thể đang ở trong nước, nhẹ nhàng bồng bềnh, tứ chi bách hài đều vô cùng thoải mái.
Diệp Quân rút tay về, trong lòng vô cùng chấn động.
Cây này quả nhiên là bảo bối tốt!
Đến khi thực lực tăng lên, sau này gặp Tiểu Bạch, có thể tặng cây này cho Tiểu Bạch.
Bao nhiêu năm qua toàn là Tiểu Bạch tặng đồ cho hắn, hắn chưa tặng cho Tiểu Bạch bao giờ.
Không biết Tiểu Bạch có thích không.
Dường như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân chợt gọi: “Thiên Thiên”.
Vừa dứt lời, Ngao Thiên Thiên đã xuất hiện bên cạnh hắn, cô ấy mặc bộ váy màu trắng xinh đẹp không nhuốm bụi trần, dung nhan tuyệt vời như nữ thần.
Diệp Quân kéo tay Ngao Thiên Thiên, cười hỏi: “Cây này thế nào?”
Ngao Thiên Thiên quan sát cây đó, vẻ mặt cũng chấn động: “Không đơn giản”.
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Nói rồi hắn hơi thở dài cảm thán: “Nền văn minh Thủy tộc đó chắc chắn đã từng vô cùng huy hoàng, chỉ là không ngờ nền văn minh vũ trụ cấp bậc ấy rồi cũng suy tàn”.
Ngao Thiên Thiên quay đầu nhìn Diệp Quân: “Huynh muốn dùng cây này để tu luyện à?”
Diệp Quân cười đáp: “Là chúng ta”.
Nói rồi hắn xòe tay ra, hai quả Đạo Linh xuất hiện trong tay hắn: “Chúng ta mỗi người một quả”.
Ngao Thiên Thiên hơi ngạc nhiên: “Đây là gì?”
Lúc trước cô ấy bế quan tu luyện nên không biết chuyện gì xảy ra bên ngoài.