Thấy thế, người của cả Tiên Bảo Các đều nhìn Nạp Lan Ca.
Không chỉ là chủ mẫu tương lai, cô nương này còn là các chủ của Tiên Bảo Các!
Diệp Huyên lấy ra một chiếc nhẫn đặt vào tay Diệp Quân, cười nói: "Từ bây giờ, vũ trụ Quan Huyên giao cho con!"
Diệp Quân nhìn Diệp Huyên: "Thế còn cha thì sao?"
Diệp Huyên cười ha ha: "Sau này, vũ trụ Quan Huyên này không cần phải tín ngưỡng ai nữa cả! Bọn họ nên tín ngưỡng chính bản thân mình, bản thân mới chính là thần của mình! Sau ta, trong lòng người của vũ trụ Quan Huyên sẽ không còn vị thần nào nữa, ai cũng có thể phá đi vị thần trong lòng mình!"
Dứt lời, ông ấy quay người.
Ầm!
Bỗng chốc, nhân gian kiếm ý trong người ông ấy bỗng trào từ trong cơ thể ra ngoài rồi dần dần tan biến!
Giải trừ nhân gian kiếm ý!
Tất cả mọi người đều sửng sốt!
Kiếm Chủ Nhân Gian đang làm gì vậy?
Tuy nhân gian kiếm ý đang tan biến từng chút một nhưng khí tức của ông ấy đang tăng đột biến!
Mà sâu trong dãy núi Thanh Khưu của thư viện Quan Huyên, một người phụ nữ chậm rãi mở mắt ra!
Ầm!
Trời đất chấn động!
Người phụ nữ chậm rãi ngồi dậy, một luồng khí tức khủng bố lan tràn từ người bà ấy ra.
Ngày hôm nay, hai huynh muội cùng nhau lật đổ thần!
Ngủ say ba nghìn vạn năm chỉ vì giây phút này của huynh!
Huynh bảo vệ vũ trụ, ta bảo vệ huynh!
…
Phá thần!
Tất cả mọi người đang có mặt đều liếc nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian, vô cùng kích động.
Lúc này, khi kiếm ý của Kiếm Chủ Nhân Gian dần tan biến, khí tức của ông ấy lại trở nên khủng bố hơn!
Áp lực của khí thế cường đại áp chế lên vũ trụ tinh không.
Cả đám thần linh nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian, vẻ mặt nghiêm trọng trước nay chưa từng có.
Kiếm Chủ Nhân Gian muốn đột phá sao?
Đám thần linh thầm kinh ngạc!
“Không đúng!”
Đúng lúc này, An Vương nhìn Diệp Huyên chăm chăm: “Không phải ông ta đang đột phá mà là ông ta không còn áp chế bản thân nữa!”
Không còn áp chế bản thân nữa!
Cả đám thần linh cau mày, nghi hoặc nhìn về phía An Vương.
An Vương siết chặt hai tay, vẻ mặt nghiêm trọng trước nay chưa từng có: “Những năm trở lại đây, ông ta vẫn luôn áp chế cảnh giới của bản thân!”
Một thần linh trong số đó hỏi: “Tại sao?”
An Vương lắc đầu, không nói gì cả.