Người ra tay chính là Lâm Hầu, mấy dây sắt màu đỏ này là Thần Minh Khí.
Tốc độ của nó cực nhanh, thoáng chốc đã khóa chặt kiếm Thanh Huyên, nhưng ngay sau đó, kiếm Thanh Huyên rung chuyển dữ dội, sau khi tiếng kiếm vang lên, những dây sắt đỏ đó đã bị kiếm Thanh Huyên cắt đứt.
Thấy thế, Lâm Hầu sửng sốt, vội nói: “Chặn thanh kiếm đó lại”.
Dĩ nhiên y đã nhìn ra thứ đáng sợ nhất chính là thanh kiếm này, nếu Diệp Quân không có thanh kiếm này thì mặc dù có mạnh cũng không thể tạo thành uy hiếp chí mạng gì với họ.
Diệp Quân cộng thêm thanh kiếm này, sức chiến đấu phát huy đó quả thật rất khủng khiếp.
Sau khi Lâm Hầu nói thế, mười cường giả cảnh giới Chủ Thần lập tức hợp lực để giải phóng lãnh vực Chủ Thần, trấn áp kiếm Thanh Huyên. Ở một bên khác, một nhóm cường giả cảnh giới Chủ Thần lao về phía Diệp Quân, dưới sự nỗ lực chung của họ, khu vực thời không xung quanh chỗ Diệp Quân bị phong ấn đến, không có cách nào trốn thoát.
Nhìn các cường giả cảnh giới Chủ Thần lao về phía mình, Diệp Quân nhắm mắt lại, ngay sau đó sức mạnh huyết mạch và kiếm ý toàn thân của hắn thiêu đốt.
Hắn không rút lui mà tiến lên, ngưng tụ huyết mạch phong ma thành một thanh kiếm, sau đó giết đánh ra một nhát kiếm.
Soạt!
Tiếng kiếm sắc bén vang vọng khắp nơi.
Diệp Quân biết mình không thể đánh lại nhiều cường giả cảnh giới Chủ Thần như vậy, cho nên hắn luôn nhắm đến một cường giả cảnh giới Chủ Thần, đánh chết một người là đủ, đánh chết hai người sẽ được lợi.
Ầm!
Diệp Quân va chạm mạnh với một cường giả cảnh giới Chủ Thần, thoáng chốc thân xác của họ cùng nổ tung, vô số sức mạnh đáng sợ và kiếm khí màu đỏ máu liên tục lan ra xung quanh…
Sau khi Diệp Quân dừng lại, chỉ còn lại linh hồn, linh hồn này trở nên rất hư ảo, cách đó không xa, cường giả cảnh giới Chủ Thần vừa va chạm với hắn cũng chỉ còn lại linh hồn, linh hồn của gã cũng đã trở thành hư ảo như trong suốt.
Nhưng lúc này các cường giả cảnh giới Chủ Thần xung quanh đã lao về phía Diệp Quân.
Ngay lúc này, một giọng nói bỗng vang lên: “Đánh hội đồng đến nghiện rồi à?”
Vừa dứt lời, một khí tức đáng sợ lan ra…
…
Đột nhiên xuất hiện khí tức cường đại khiến tất cả cường giả cảnh giới Chủ Thần biến sắc, bọn họ cảnh giác nhìn Diệp Quân, bởi vì luồng khí tức khủng bố đó xuất hiện từ trên người Diệp Quân.
Trong ánh mắt cảnh giác của tất cả cường giả cảnh giới Chủ Thần, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trên đầu Diệp Quân. Hư ảnh đó dần dần ngưng tụ lại, là một người đàn ông trung niên, mà lúc nhìn thấy người đàn ông trung niên, tất cả cường giả cảnh giới Chủ Thần ở đây đều vô cùng kinh ngạc.
“Tông Tín!”
Thường Vụ Thần Chủ Lâm Hầu đứng đầu gắt gao nhìn người đàn ông trung niên. Trong mắt tràn đầy sự kiêng dè.
Mà sau khi có được sự xác nhận của Lâm Hầu, những tên cường giả cảnh giới Chủ Thần cũng bừng tỉnh lại, trong mắt bọn họ cũng lập tức hiện lên sự kiêng dè.
Tông Tín là người như thế nào?
Người ngoài chỉ biết ông ta là kẻ báng bổ đứng đầu trong bảng truy nã, nhưng lại không biết, Tông Tín cũng từng là người của Trung Chúng Thần Điện, hơn nữa còn là điện chủ của bộ phận cường đại nhất là Thần Võ Điện của Trung Chúng Thần Điện. Không chỉ như vậy, nghe nói năm đó ông ta còn được Thần Điện Chủ tiền nhiệm chọn làm điện chủ đời tiếp theo.
Nhưng sau đó không biết tại sao, Tông Tín phản bội lại Chúng Thần Điện, trở thành kẻ báng bổ, từ đó biến mất khỏi thế gian.
Lâm Hầu không ngờ Tông Tín sẽ xuất hiện ở đây.
Lâm Hầu nhìn Tông Tín, cười khẩy: “Ta còn đang hoài nghi sao Diệp Quân lại dám một thân một mình tới Trung Chúng Thần Điện, thì ra là có ông ở đằng sau chống lưng cho hắn.”
Lúc này Chúng Chủ Thần cũng bừng tỉnh, thì ra người đứng ở sau lưng Diệp Quân là Tông Tín, từ góc độ nào đó mà nói, Diệp Quân cũng là do Trung Chúng Thần Điện bồi dưỡng ra…Chẳng trách thực lực lại yêu nghiệt như vậy.