Nhị Nha đang định ra tay một lần nữa thì Tiểu Bạch đột nhiên bay đến trước mặt cô bé, sau đó nhanh chóng vung móng vuốt nhỏ.
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó gật đầu buông nắm đấm xuống.
Lúc này, Tiểu Bạch vung móng vuốt, trận linh bên cạnh nó chợt hoạt động, chẳng mấy chốc vòng xoáy màu đen ở nơi chân trời lại phát ra sức mạnh đáng sợ một lần nữa, sức mạnh này xông thẳng về phía Cô Tô lão nhân.
Thấy cảnh này sắc mặt Cô Tô lão nhân lại thay đổi, sao sát trận này lại ra tay với người bên phe mình?
Từ sau khi hết nhiệm kỳ, lão ta vẫn luôn bế quan, vì thế lão ta không biết gì về tình huống của Đạo Thị hiện tại cả.
Cô Tô lão nhân vung tay áo, một tấm chắn năng lượng lập tức ngăn trước mặt lão ta.
Ầm!
Tấm chắn năng lượng kia lập tức vỡ tan, Cô Tô lão nhân bị đánh bay ra xa.
Thấy cảnh này, Đạo Nhiên kia lập tức sa sầm mặt, nhưng lúc này, dường như ông ta cảm nhận được điều gì nên sắc mặt lập tức thay đổi, vừa định rút lui thì một tia kiếm quang đã lao đến trước mặt.
Người tới chính là Diệp Quân!
Đạo Nhiên thầm thấy hoảng hốt, đương nhiên ông ta sẽ không ngồi chờ chết. Ông ta đấm tới một phát, những năng lượng linh hồn đáng sợ lao ra từ trong nắm đấm của ông ta. Nhưng những sức mạnh linh hồn của ông ta vừa mới tiếp xúc với kiếm Thanh Huyên đã lập tức biến mất như tuyết gặp dầu nóng.
Đạo Nhiên ngây người.
Xoẹt!
Kiếm Thanh Huyên xuyên qua giữa chân mày của Đạo Nhiên, cố định ông ta lại tại chỗ.
“Dừng tay!”
Lúc này, Cô Tô lão nhân ở phía xa chợt hét to.
Diệp Quân chém ra một kiếm, linh hồn của Đạo Nhiên bị kiếm Thanh Huyên hấp thu, sau đó hắn im lặng thu hồi nhẫn không gian của Đạo Nhiên, quay đầu nhìn về phía Cô Tô lão nhân: “Ông nghĩ mình là ai?”
“Ngươi!”
Cô Tô lão nhân nổi giận, lúc lão ta là chủ nhân của Đạo Thị, chư thiên vạn giới có ai không nể mặt lão ta chứ?
Mà bây giờ lại bị một thiếu niên kiếm tu sỉ nhục như thế trước mọi người!
Đương nhiên lão ta không thể chịu được!
Cô Tô lão nhân đột nhiên tiến lên một bước, một tượng thần cao nghìn trượng xuất hiện sau lưng lão ta, khi tượng thần này xuất hiện, toàn bộ tinh hạ đều lập tức sôi trào.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhị Nha: “Ngươi lên đi”.
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó người khẽ run, một tàn ảnh bay đến trước mặt tượng thần của Cô Tô lão nhân rồi đấm tới một phát.