Diệp Quân lắc đầu: “Thần Tuyết cô nương, ta không biết cô có thể đại diện cho nhà họ Thần không, nhưng ta vẫn muốn nói với cô một câu, ta không muốn đối đầu với nhà họ Thần”.
Thần Tuyết lắc đầu: “Ta không thể đại diện cho nhà họ Thần, nhưng ta cũng hy vọng sau này nhà họ Thần chúng ta và Diệp công tử sẽ không phải kẻ thù”.
Diệp Quân cười khẽ, không nói gì nữa mà xoay người rời đi.
Thần Tuyết nhìn Diệp Quân đang rời đi phía xa, trong mắt cô ta loé lên cảm xúc phức tạp, nếu cô ta có thể làm chủ, đương nhiên cô ta sẽ không hy vọng nhà họ Thần tiếp tục nhằm vào thiếu niên trước mắt.
Sống sót đi ra khỏi Hắc Tử Vực!
Cô ta không biết sao Diệp Quân có thể làm được, nhưng có thể chắc chắn thiếu niên này không đơn giản chút nào.
Mà trực giác cho cô ta biết, thiếu niên bí ẩn đột nhiên xuất hiện này rất có thể thay đổi bố cục thế lực thời đại cũ.
Thần Tuyết lắc đầu thở dài, sau đó xoay người rời đi.
Cô ta biết chuyện của Thần Lăng, cô ta không che giấu được, cũng không thể che giấu, chỉ có thể báo cáo đúng sự thật cho gia tộc, mà một khi gia tộc biết chuyện này thì chắc chắn gia tộc sẽ không bỏ qua.
Thể diện!
Thần vật!
Nhà họ Thần đều cần.
Một lúc lâu sau đó, Thần Tuyết thở dài khe khẽ rồi rời đi.
…
Nhà họ Thần.
Nhà họ Thần nằm ở Cổ Thần Gia, Cổ Thần Gia này qua nhiều năm kinh doanh đã nắm giữ mấy nghìn vũ trụ tinh hà, thế lực vô cùng khổng lồ.
Khi Thần Tuyết trở về nhà họ Thần, toàn bộ nhà họ Thần đều đang nổi trận lôi đình.
Không ngờ người đó lại dám giết người nhà họ Thần, hơn nữa người bị giết còn là đại trưởng lão của nhà họ Thần.
Trong điện nghị sự của nhà họ Thần, Thần Tuyết đứng ở trung tâm đại điện, hai bên đều là những tia sáng, trong những tia sáng này có những hư ảnh lơ lửng, đây đều là cao thủ của nhà họ Thần, bản thể của bọn họ không có ở đây, bọn họ đang tu luyện trong một thời không đặc biệt.
Mà lúc này, những cao thủ của nhà họ Thần đều vô cùng giận dữ.
Ngang nhiên giết chết người nhà họ Thần rõ ràng là không coi nhà họ Thần ra gì.
Cảm nhận được sự giận dữ của trưởng lão xung quanh, Thần Tuyết im lặng không nói gì, vì cô ta biết lúc này mình không thể nói gì cả.
Lúc này, chỗ ngồi trống không trước mặt Thần Tuyết đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, sau khi hư ảnh xuất hiện, xung quanh chợt trở nên yên tĩnh.
Người đó chính là Thần Khởi của nhà họ Thần.
Thần Tuyết nhìn Thần Khởi trước mặt, cúi người hành lễ, sau đó đợi đối phương đưa ra quyết định cuối cùng.
Là điều tra, hay hoà bình, hay là giết đều chỉ dựa vào một suy nghĩ của người trước mắt.
Đương nhiên trong lòng cô ta vẫn hy vọng gia tộc có thể tiếp tục điều tra, tiếp tục theo dõi, sau đó qua một khoảng thời gian nữa mới quyết định, vì cô ta cũng không muốn đối đầu với thiếu niên bí ẩn đó, có lẽ sau một khoảng thời gian ngắn nữa, thế lực bí ẩn sau lưng thiếu niên kia sẽ lộ diện, khi đó mới quyết định cũng không muộn.
Thần Khởi đột nhiên nói: “Giết”.
Giết!
Nghe thấy từ này, các cao thủ trong điện lập tức xôn xao.