Lúc này Thượng Thần Thiên Vân và Thượng Thần Thiên Huyên bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng, thực lực của vị quan chấp hành đứng đầu Phục Võ này hoàn toàn vượt xa những gì bọn họ biết.
Bây giờ tìm khắp nền văn minh Thiên Hành, có lẽ chỉ có Thiên Hành Chủ và quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ mới có thể chiến đấu với bà ta một trận.
Thượng Thần Thiên Vân quay đầu nhìn Thượng Thần Thiên Huyên: “Quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ, bà ta…”
Thượng Thần Thiên Huyên lắc đầu.
Thượng Thần Thiên Vân cau mày: “Ác Đạo Minh, vũ trụ Vô Gian…”
Nếu bà ta thuộc hai thế lực này, bà ta chắc chắn sẽ dốc hết sức để ngăn cản quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ quay về…
Đúng lúc này, quan chấp hành đứng đầu Phục Võ đột nhiên đi về phía này, mỗi bước đi của bà ta, có những sức mạnh đáng sợ dâng lên khắp trời đất, cả thế giới bắt đầu từng chút từng chút bị bao phủ.
Phong Thần Sư bỗng nhiên mở tay ra, bút Thần Pháp đột nhiên xuất hiện trong tay ông ta, ông ta hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên dứt khoát, cơ thể và linh hồn đều cháy bùng lên.
Cùng lúc đó, cơ thể và linh hồn của một thần sư đứng bên cạnh ông ta cũng bốc cháy.
Hai vị thần sư nhìn nhau, đều mỉm cười.
Bọn họ biết bọn họ không phải đối thủ của quan chấp hành đứng đầu, nhưng đã đến nước này thì bọn họ không thể không xông lên.
Bởi vì bây giờ Thiên Hành Chủ và quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ không có mặt, bọn họ là người lớn nhất ở đây.
Bọn họ không đánh, thì ai đánh đây?
Nhìn thấy hai vị thần sư đốt cháy cơ thể và linh hồn, ánh mắt những cường giả của nền văn minh Thiên Hành đứng xung quanh nhuốm đầy vẻ đau thương.
Phong Thần Sư đột nhiên nói: “Các vị, chúng tôi đi trước một bước đây”.
Vừa nói xong, hai thần quang đang bốc cháy đột nhiên lao nhanh vào trong chiến trường, bay thẳng về phía quan chấp hành đứng đầu Phục Võ.
Hai khí tức cực kỳ mạnh mẽ, giống như nước lũ dâng trào, khí tức tỏa ra khiến cho những cường giả xung quanh trở nên khó thở.
Bỗng nhiên, Phục Võ ở đằng xa bước lên phía trước, sau khi bước lên một bước, hai thần quang kia đột nhiên dừng lại, chỉ lát sau, hai thần quang đã nổ tung, ngoài ra còn có hai vị thần sư nổ tung với hai người họ.
Phục Võ phất tay áo.
Những mảnh vỡ của hai thần quang và hai thần sư biến mất giữa trời đất.
Bút Thần Pháp cũng vỡ nát tươm, sau đó nó cứ vậy tan biến.
Áp chế toàn bộ!
Hai thần sư chết trận!
Trời đất trở nên tĩnh lặng.
Lúc này, vô số cường giả của nền văn minh Thiên Hành cảm thất rất tuyệt vọng.
Thượng Thần Thiên Vân và Thượng Thần Thiên Huyên nhìn nhau, Thượng Thần Thiên Huyên nói nhỏ: “Thật sự là quá mạnh…”
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Đúng vậy”.
Thượng Thần Thiên Huyên mỉm cười: “Ta không ngờ, có một ngày nền văn minh Thiên Hành sẽ bị hủy trong tay người của mình”.
Thượng Thần Thiên Vân nhìn thấy Phục Võ đang chậm rãi đi tới, nói nhỏ: “Nên đi rồi”.
Thượng Thần Thiên Huyên gật đầu.
Tiếp đó!
Đùng đoàng!
Hai linh hồn bị đốt cháy đột nhiên cuồn cuộn từ trong chiến trường bay ra, xông thẳng về phía Phục Võ.