Sau khi rời khỏi tộc Tiên Linh, Diệp Quân đi thẳng tới Hắc Tử Vực.
Vì hắn biết rõ hắn chạy trốn thế này, tộc Tiên Linh rất có thể sẽ làm hại đến Nhược Mệnh.
Vừa đến Hắc Tử Vực, Nhược Mệnh đã xuất hiện trước mặt hắn, Nhược Mệnh đang định lên tiếng thì Diệp Quân đã nâng tay chém xuống một kiếm.
Xoẹt!
Kiếm Thanh Huyên phá không bay đi!
Trong nháy mắt, toàn bộ cấm chế bí ẩn ở Hắc Tử Vực vỡ tan.
Nhược Mệnh hơi nghi ngờ.
Diệp Quân nói lại chuyện có mình ở tộc Tiên Linh.
Nghe Diệp Quân nói xong, nét mặt Nhược Mệnh thoáng chốc trở nên lạnh lẽo: “Không ngờ tộc Tiên Linh này lại vô liêm sỉ đến thế, bọn họ thật sự không cần đến thể diện nữa sao”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta cũng hơi bất ngờ”.
Tốt xấu gì tộc Tiên Linh này cũng là gia tộc lớn, không ngờ lại có hành động bỉ ổi vô liêm sỉ như thế, đây cũng là chuyện hắn hoàn toàn không ngờ được.
Nhược Mệnh đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi phải trốn đi”.
Không ngờ Diệp Quân lại lắc đầu.
Hắn hoàn toàn không trốn được!
Vì hắn vừa nhận được tin mẹ đã dẫn theo người đến thời đại cũ, còn bắt đầu tiếp quản thời đại cũ.
Cũng có nghĩa là bây giờ thư viện Quan Huyên chỉ có thể đối đầu trực tiếp với khu vực Tiên Linh.
Nhược Mệnh chợt nói với vẻ áy náy: “Là ta đã hại người rồi, nếu không vì ta…”
Diệp Quân lắc đầu, thẳng thừng ngắt lời Nhược Mệnh: “Không liên quan đến Nhược tỷ, là do ta không ngờ khu vực Tiên Linh lại không có đạo đức như thế…”
Nói đến đây, hắn cười khẽ: “Hiện tại nói những chuyện này cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, Nhược tỷ, nơi này đã không còn được an toàn nữa, tỷ đi cùng ta đi”.
Nhược Mệnh trầm giọng nói: “Đi đâu?”
Diệp Quân nói: “Thư viện Quan Huyên”.
Nhược Mệnh hơi do dự.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đợi thêm một khoảng thời gian nữa, đến lúc đó Nhược tỷ muốn đi đâu cũng được, nhưng bây giờ tỷ đến thư viện Quan Huyên an toàn hơn”.
Nhược Mệnh lắc đầu: “Ta vào trong tháp của ngươi vậy”.
Diệp Quân im lặng, hắn biết Nhược tỷ muốn đi theo hắn, sau đó giúp đỡ hắn vào thời điểm mấu chốt.
Diệp Quân cũng không từ chối việc này: “Được”.
Dứt lời, hắn đưa Nhược Mệnh vào trong Tiểu Tháp.
Trong Tiểu Tháp, Diệp Quân tìm đến Thanh Tri, tâm trạng của Thanh Tri có hơi tệ.
Diệp Quân cũng hơi ngại, nếu không vì Thanh Tri luôn nói chuyện giúp hắn, có lẽ cô ấy cũng sẽ không bị tộc Tiên Linh nhằm vào.
Diệp Quân đi đến trước mặt Thanh Tri, hắn khẽ nói: “Thanh Tri cô nương, chuyện này là ta liên luỵ đến cô, cô…”