Diệp Quân trầm mặc.
Lúc này, hắn nghĩ tới một người là Thần Nhất.
Đối phương không chọn bước cuối cùng.
Người đàn ông áo xanh nói tiếp: “Ta biết có hai người vẫn chưa xóa sạch tia nhân tính cuối cùng, Người thứ nhất là Thần Nhất, người thứ hai là tông chủ Quá Khứ Tông”.
Tông chủ Quá Khứ Tông!
Nghe đến cái tên này, Diệp Quân sa sầm mặt mày, lúc trước suýt chút nữa hắn đã bị người này giết chết.
Người đàn ông áo xanh nói: “Mặc dù bọn họ vẫn chưa đi tới bước cuối cùng, nhưng thực lực của bọn họ mạnh hơn cả cường giả mười phần thần tính, đặc biệt là tông chủ Quá Khứ Tông”.
Diệp Quân không hỏi: “Tại sao?”
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Chấp niệm”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tia nhân tính cuối cùng là chấp niệm?”
Người đàn ông áo xanh gật đầu: “Đúng vậy. Loại người này dùng chấp niệm để nhập đạo, vì vậy chấp niệm là trở ngại lớn nhất của bọn họ, nhưng cũng là động lực lớn nhất của bọn họ, cứ như vậy, con đường bọn họ đi sẽ dần trở nên cực đoan. Tông chủ Quá Khứ Tông đã Độc Khai Nhất Đạo, con đường của cô ta cũng hơi khác biệt, vì vậy, mặc dù cô ta vẫn là cường giả chín phần thần tính, nhưng những người cùng cảnh giới không thể sánh bằng”.
Diệp Quân gật đầu: “Cháu hiểu rồi ạ”.
Người đàn ông áo xanh nhìn Diệp Quân: “Con đường cháu đang đi vẫn là con đường cũ bình thường, không có vấn đề gì, bởi vì trước đây ta cũng đi con đừng này, nhưng khi cháu tiến vào cảnh giới Thần Đạo, bắt đầu tu luyện thần tính thì cháu phải cẩn thận, bởi vì tu luyện thần tính có thể khiến bản thân lạc lối, đương nhiên, loại lạc lối đó có thể đạt tới sức mạnh vô hạn…”
Nói tới đây, ông ấy lắc đầu cười: “Thực ra bây giờ nói đến những thứ này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Cháu phải tự mình đi trên con đường này thì mới hiểu được”.
Diệp Quân cười nói: “Ông nội tài giỏi như vậy, cháu cũng không thể thua kém được, cháu sẽ cố gắng”.
“Ha ha!”
Người đàn ông áo xanh cười lớn.
Diệp Quân cũng bật cười theo.
Phải nói rằng, hắn vẫn cảm thấy rất may mắn, mặc dù trước đây bị nuôi dưỡng ở bên ngoài, nhưng ở nhà họ Diệp, hắn sống cũng khá tốt.
Nghĩ vậy, hắn đột nhiên nhớ tới nhà họ Diệp.
Tộc trưởng Diệp Tiêu!
Lão đệ Diệp Khải!
Cuộc đời mặc dù rất gian truân, nhưng bây giờ nhìn lại thực sự là vui vẻ hơn nhiều.
Lúc này, ông lão áo xanh chợt bỗng dừng bước, ông ấy chỉ về phía vũ trụ bao la: “Cháu biết vũ trụ này rộng lớn thế nào không?”
Diệp Quân lắc đầu: “Cháu không biết”.
Người đàn ông áo xanh đáp: “Vô tận”.
Diệp Quân trầm mặc.
Người đàn ông áo xanh nói: “Cháu từng đến hệ Ngân Hà rồi phải không?”
Diệp Quân gật đầu: “Vâng thưa ông”.