Mục lục
Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão Kỷ cùng một đám chủ sự của phủ Ti Mệnh chỉ lặng lẽ quan sát Nam Tiêu ở trong mưa lớn phía xa xa, không có một ai chịu vươn tay ra giúp đỡ.

Bọn họ đều rõ ràng, Nam Tiêu xong đời rồi.

Lúc này ra tay giúp đỡ, mặc dù có thể có được cái danh nhân nghĩa, nhưng lại có thể mang đến cho mình tai họa ngút trời.

Không đáng!

Không chỉ như vậy, việc hiện giờ bọn họ cần làm là nhanh chóng nghĩ cách phủi sạch quan hệ với Nam Tiêu, để tránh bị liên lụy…

Đây chính là việc liên quan đến tiền đồ của bọn họ.

Mưa ngày càng lớn, Nam Tiêu suy yếu chỉ có thể bò trên đất, bò không hề có mục đích…

Giây trước vẫn còn ở trên thiên đường, nhưng lúc này lại đã ở dưới địa ngục.

Ở một góc cách đó không xa, một cô gái đang che dù, dưới dù của cô ta còn có một cô bé khác.

Cô bé nhìn thấy Nam Tiêu trên đất, kinh ngạc nói: “Tang Mi tỷ tỷ, đó là Nam Tiêu đại nhân…”

Tang Mi nhìn Nam Tiêu đang khó khăn bò trên mặt đất, trầm mặc.

Cô bé quay đầu nhìn Tang Mi, có phần khẩn trương nói: “Tang Mi tỷ tỷ, Nam Tiêu đại nhân là người tốt, vì… vì sao ngài ấy lại trở lên như vậy…”

Tang Mi khẽ xoa đầu cô bé: “Thế giới này bị bệnh rồi.”

Chủ Thần thường trực Chử Lăng đi vào một gian đại điện tĩnh lặng.

Cung kính hành lễ với cái ghế trống duy nhất trong đó.

Một ông lão mặc thần bào, tay cầm Tiểu Tháp bước ra từ thiền điện.

Điện chủ Nam Chủ Thần Điện: Chiêm Tông.

Chử Lăng lại hành lễ càng cung kính hơn, thấp giọng nói: “Đúng như Điện chủ nghĩ, y lựa chọn dẫn Diệp Quân bỏ chạy”.

Chiêm Tông đặt Tiểu Tháp lên bàn, nhấc bút lên bắt đầu vẽ.

Chử Lăng vẫn im lặng khom lưng.

Chiêm Tông lên tiếng: “Nói ta nghe suy nghĩ của ngươi”.

Chử Lăng: “Điện chủ làm gì cũng đúng”.

Chiêm Tông cười: “Ngươi như vậy là không tốt đâu”.

Chử Lăng suy nghĩ một hồi: “Trung Chủ Thần Điện lần này làm to chuyện, mặt ngoài là nhằm vào Diệp Quân, thật ra là nhắm đến Nam Chủ Thần Điện. Họ muốn nuốt trọn chúng ta”.

Chiêm Tông gật đầu: “Tiếp đi”.

Chử Lăng: “Điện chủ, thuộc hạ có điều không hiểu. Họ chỉ thiếu một cái cớ, vì sao chúng ta lại phải cho?"

Chiêm Tông: “Ngươi sai rồi”.

Chử Lăng nhíu mày.

Cây bút trong tay Chiêm Tông di chuyển nhanh hơn: “Cho dù có cái cớ này hay không, họ cũng sẽ nhằm vào chúng ta”.

Chử Lăng vẫn tỏ vẻ hoài nghi.

Chiêm Tông: “Nếu là trước kia khi ta chưa bị thương, họ còn sẽ có điều cố kỵ, không dám trắng trợn như vậy. Nhưng kể từ đó về sau, họ đã không còn e dè gì nữa, cho dù lần này không có Diệp Quân thì cũng sẽ tìm cách khác để tấn công Nam Chủ Thần Điện chúng ta”.

Chử Lăng hạ giọng: “Nhưng chúng ta thả Diệp Quân chạy chính là cho họ một lý do hợp lý!"

Chiêm Tông lại hỏi: “Ngươi thấy vụ khu dân nghèo thế nào?"

Chử Lăng chớp mắt sửng sốt.

Chiêm Tông cười: “Ngươi thật sự cho rằng Nam Tiêu làm ra được kế hoạch thay đổi nơi đó à?"

Chử Lăng nhíu mày: “Ý Điện chủ là y có cao nhân chỉ điểm?"

Chiêm Tông gật đầu: “Nam Tiêu có dũng có mưu nhưng mưu có hạn, tuyệt đối không thể nghĩ ra kế sách tuyệt diệu này. Quan trọng hơn là y cũng không có tòa tháp đó”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
BÌNH LUẬN FACEBOOK