Diệp Quân do dự, sau đó quyết định giải vây, hắn nhìn ông lão áo bào xám cười nói: “Vị tiền bối, hai bọn ta đến từ vũ trụ Quan Huyên…”
Ông lão áo bào xám lại không nể mặt gì cả, ngắt lời Diệp Quân: “Ta không quan tâm hai người các ngươi đến từ vũ trụ nào, nếu không muốn chết thì cút ra ngoài, ngay lập tức”.
Nói rồi một uy lực bao vây chặt lấy hai người Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn ông lão áo bào xám, sau đó lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Tiền bối, thể diện của ông… Ta không có ý gì khác, ta biết thực lực và danh tiếng của tiền bối, chuyện này chắc là hiểu lầm, ừ, hiểu lầm...”
Nói xong, hắn lùi sang một bên.
Chủ nhân bút Đại Đạo chằm chằm ông lão áo bào xám, ông lão áo bào xám thấy hai người đều không có ý định rời đi, trong mắt hiện lên sát khí, đang định lập tức ra tay thì lúc này chủ nhân bút Đại Đạo bỗng phất tay áo.
Rầm!
Một tiếng nổ vang lên, ông lão áo bào xám bị văng ra xa mấy vạn trượng, khi ông ta dừng lại chỉ còn lại linh hồn.
Lúc này ông lão áo bào xám ngơ ngác.
Chuyện gì thế này?
Ông ta thấy cơ thể mình đã nát bấy, trong mắt đầy vẻ không thể tin được.
Ngay cả một chiêu mà mình cũng không đỡ được sao?
Ông lão áo bào xám ngẩng đầu lên nhìn chủ nhân bút Đại Đạo, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi: “Ngươi là ai?”
Chủ nhân bút Đại Đạo không cảm xúc nói: “Hai bọn ta không cút đâu, nào, đến đây giết đi”.
Nghe chủ nhân bút Đại Đạo nói thế, khóe miệng Diệp Quân khẽ giật, ông ta lại sắp khoe mẽ rồi.
Ông lão áo bào xám cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, ông ta biết có lẽ ông ta đã chọc đến một cường giả thật sự rồi.
Nhưng ông vẫn không hoảng loạn.
Dù sao đằng sau ông ta là đế quốc Vĩnh Dạ.
Nghĩ đến đây, ông lão áo bào xám lại thêm phần tự tin, ông ta nhìn chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Đây là ranh giới đế quốc Vĩnh Dạ”.
Chủ nhân bút Đại Đạo giơ tay lên tát một cái.
Bốp!
Ông lão áo bào xám bị văng ra xa vạn trượng.
Lúc ông ta dừng lại, linh hồn đã sắp trong suốt, hư ảo.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn ông ta: “Ta đang đánh đế quốc Vĩnh Dạ của ngươi đấy”.
Diệp Quân: “…”
Lúc này cuối cùng ánh mắt ông lão áo bào xám cũng hiện lên vẻ sợ hãi, vì ông ta nhận ra người trước mặt này dám giết mình thật.
Ông ta lấy một viên đá truyền âm ra, sau đó bóp nát.
Quả quyết gọi người!