Ầm!
Tiếng nổ như sấm vang khắp Tuế Nguyệt trường hà, sóng xung kính khủng khiếp khuếch tán đẩy lui tất cả.
Lui nhanh nhất là Diệp Quân, bay tới mấy trăm nghìn trượng. Long giáp quanh thân vỡ nát khi hắn dừng lại, thân xác cũng nứt vỡ, máu tràn ra. Vì đang thiêu đối thân xác mà máu bốc hơi, hóa thành ngọn lửa đó.
Hắn nắm Thánh kiếm Hiên Viên, chống đỡ trong hư không.
Hoàn toàn kiệt sức.
Nếu còn cây thần tự nhiên thì có lẽ còn cố gắng được, nhưng vì không có nên thân thể không thể khôi phục nhanh chóng.
Lại còn đốt thân xác nên chẳng khác gì đèn cạn dầu.
Cạn thật.
Vào lúc này, các cường giả kia đồng thời vọt tới.
Trong mắt không chỉ có tham lam mà còn có máu.
Với họ, Diệp Quân chính là năm Tổ Nguyên.
Năm Tổ Nguyên!
Đủ để hoàn toàn đổi vận.
Diệp Quân nhắm mắt, nắm chặt kiếm trong tay. Đúng lúc hắn đang chuẩn bị liều chết, lại có mấy chục khí tức hùng mạnh vọt tới từ cạnh bên.
Nguyên Thiên Đế Tôn quay lại, thấy mười mấy cái bóng đang lao tới.
Ông ta chợt thấy sợ hãi, muốn rút lui theo bản năng, nhưng thấy Diệp Quân đã kiệt sức thì cắn răng, quyết định xử hắn trước.
Ông ta nhanh chóng vọt tới trước mặt hắn, nào ngờ lại thấy một tia kiếm quang vọt ra từ người hắn.
Nguyên Thiên Đế Tôn biến sắc, đưa tay lên đỡ.
Ầm!
Kiếm quang nổ tung. Nguyên Thiên Đế Tôn bị đẩy lui.
Người vừa ra tay chính là Diệp Thanh Thanh!
Bà ấy tóm lấy tay Diệp Quân bỏ chạy. Đám Bạch Tướng Đế Quân muốn đuổi theo thì bị mười mấy cường giả bí ẩn chặn lại.
Uỳnh!
Hàng loạt đám mây hình nấm vươn lên, sóng xung kích nóng hổi nhấn chìm đám Bạch Tướng Đế Quân.
Diệp Thanh Thanh vội vàng lôi Diệp Quân chạy về phía Phong Lão.
Ông ấy nói: “Theo ta!"
Rồi dẫn cả hai chạy đi mấy triệu dặm. Không ngừng có hình nộm lao về phía sau. Mây nấm vươn lên cao, chôn vùi thời không Tuế Nguyệt.
Ba người xuyên qua kẽ hở thời không Tuế Nguyệt, đáp xuống ở thành Quan Huyên. Vào thành rồi, Diệp Thanh Thanh đưa Diệp Quân vào Tiểu Tháp.
Hắn nằm sóng soài trên đất, quần áo cháy rụi, thân thể rạn nứt, máu chảy không ngừng lại hóa thành lửa.
Khí tức yếu ớt như sắp tắt thở.
Diệp Thanh Thanh vội lấy cây thần ra đặt vào người hắn. Ánh sáng xanh nhạt hiện lên.