Tiếng kiếm minh vang lên, hơn nghìn cái thủ cấp bị chém lìa khỏi xác.
Máu phun đầy đất.
Mấy người kia lập tức câm miệng.
Thị vệ Tư Mệnh Phủ cũng ngớ người.
Chưa gì hết đã giết rồi à?
Hơn mấy nghìn cặp mắt mở to thao láo, không ngờ Diệp Quân sẽ lập tức rút kiếm ra tay.
Diệp Quân mặc kệ mấy thị vệ đang bối rối, thu lấy mấy nghìn chiếc nhẫn rồi đi vào. Lão Kỷ vội vàng chạy ra, thấy số lượng thi thể chồng chất thì cũng không biết phải làm gì.
Giết hết rồi à?
Lão Kỷ há hốc mồm: “... Giết hết luôn sao?"
Diệp Quân bình thản gật đầu: “Ừ”.
Lão Kỷ la lên: “Tại sao chứ?!"
Diệp Quân: “Thần pháp có nói: Gây tổn thương đến người xâm hại bất hợp pháp để ngăn lại hành vi xâm hại bất hợp pháp là hành động tự vệ. Họ dùng thần thức tấn công, ta chỉ tự vệ thôi”.
Thần pháp cũng bị ngươi chơi chết! Lão Kỷ á khẩu.
Diệp Quân thản nhiên đi vào. Hắn đã hứa với Tang Mi thì còn rất nhiều chuyện phải làm cho xong, ngoài ra nhà họ Quân chẳng phải chủ nhân bút Đại Đạo, hắn không có hứng dây dưa.
Hắn là ai?
Bọn chúng là ai?
Mà cũng xứng đáng để chơi với hắn?
Không bao lâu sau, Nam Tiêu xuất hiện. Lão Kỷ vội bẩm báo: “Lão đại, Diệp công tử...”
Nam Tiêu chỉ cười: “Giết mới tốt”.
Lão Kỷ càng không hiểu gì.
Nam Tiêu cười: “Ngươi cho rằng huynh đệ của ta hành động lỗ mãng?"
Lão Kỷ gật gù: “Ta biết kiếm tu tính tình chính trực thật thà”.
Thật thà?
Nam Tiêu nghe mà không biết nói gì, thầm nhủ huynh đệ ta thì có cái gì trung thực đâu, nhưng bên ngoài vẫn mỉm cười.
"Hắn làm vậy tất có ý đồ”.
Lão Kỷ nhíu mày.
Nam Tiêu nhìn mấy thi thể kia, nói: “Ta không biết đó là gì, nhưng ta tin hắn”.
Lão Kỷ: “...”
...
Nhà họ Quân.
Chuyện Diệp Quân giết hơn nghìn người nhanh chóng bay tới tai họ. Trong đại điện, Quân Quyền đang nôn nóng lập tức nhảy cỡn lên: “Tốt lắm! Thằng thất phu đó dám giết nhiều người như vậy, chắc chắn đã chọc giận công chúng rồi!"
Mấy trưởng lão khác cũng vô cùng bất ngờ trước hành động này của hắn.
Quân Duyên hạ giọng: “Có gì đó bất thường ở đây, đừng vội vui mừng quá sớm”.
Quân Quyền phẩn tay: “Tên Diệp Quân kia chỉ là hạng mãng phu mà thôi. Dù sao cũng là kiếm tu, tuổi còn trẻ, chắc chắn là không nhịn được nữa. Bây giờ hắn đã giết cả nghìn mạng người, chỉ cần chúng ta khống chế tốt thì hắn chết chắc!"
Quân Duyên vốn cẩn trọng hơn thì lắc đầu: “Ta thấy vẫn nên đề phòng. Thái độ của Diệp Quân hay Nam Tiêu cũng không quan trọng, quan trọng là các vị Chủ Thần”.
Chủ Thần.
Các cường giả nhà họ Quân nghe vậy thì đanh mặt.
Ở thành Nam Chúng Thần này, các Chủ Thần mới là bá chủ có máu mặt cai quản Chủ Thần Điện.
Bởi vì Điện chủ rất ít khi quản nội chính, tất cả đều cho các Chủ Thần ra tay.
Quân Quyền nghe vậy thì nhíu mày.