Thần Cố bên cạnh Thần Tuyết bỗng nói: “Hắn đi vào Hắc Tử Ngục sao?”
Ông lão áo đen gật đầu: “Ừ”.
“Chết tiệt!”
Thần Cố tức giận nói: “Sao hắn lại chạy vào Hắc Tử Ngục vậy? Mẹ kiếp…”
Sắc mặt Thần Tuyết cũng hơi khó coi, cô ta không ngờ Diệp Quân lại bị nhốt trong Hắc Tử Ngục.
Nhưng điều khiến cô ta nghi ngờ là sao Diệp Quân lại đi vào nơi đó?
Thần Cố bỗng nói: “Hắn chết chưa?”
Ông lão áo đen lắc đầu: “Không biết…”
Thần Cố sầm mặt, không biết đang nghĩ gì.
Thần Tuyết bỗng nói: “Đại trưởng lão, có thể đại diện cho nhà họ Thần nói chuyện với vị kia ở Hắc Tử Ngục không?”
Thần Cố lắc đầu: “Chúng ta không có tư cách, phải là tộc trưởng đích thân ra mặt, nhưng tộc trưởng…”
Thần Tuyết trầm giọng nói: “Đi tìm tộc trưởng”.
Thần Cố ngạc nhiên nhìn Thần Tuyết.
Thần Tuyết nói: “Nếu không cứu hắn, truyền thừa Thần Nhất sẽ rơi vào tay người đó”.
Thần Cố sầm mặt: “Mẹ kiếp, chuyện gì đây chứ”.
Muốn cướp đồ của tên khốn này còn phải cứu tên khốn này trước…
Hắc Tử Vực!
Sắc mặt Thần Tuyết tương đối nghiêm trọng, cô ta không ngờ Diệp Quân lại đi tới nơi đó.
Có thể nói Hắc Tử Vực là một nơi cấm kỵ trong thời đại cũ, bởi vì một cường giả đáng sợ tám phần thần tính đã từng rơi xuống đó.
Tám phần thần tính!
Không thể không nói, điều này quá khủng khiếp, phải biết rằng hiện nay trong các thế lực lớn, số cường giả đạt tới tám phần thần tính cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Cho dù là nhà họ Thần, cũng chỉ có chưa đến mười cường giả đạt tới tám phần thần tính.
Hơn nữa, cường giả tám phần thần tính từng rơi xuống Hắc Tử Vực cũng không phải là cường giả tám phần thần tính bình thường.
Chẳng lẽ đối phương cũng có hứng thú với truyền thừa của Thần Nhất trên người Diệp Quân?
Thần Tuyết nhíu chặt mày.
Dù sao cũng phải đi nói chuyện một lát.
Nhà họ Thần quyết tâm lấy bằng được cuốn sổ ghi chép của Thần Nhất trên người Diệp Quân.
Thần Tuyết và Thần Lăng lập tức đi về phía Hắc Tử Vực.
...