Tâm vô địch của hắn vẫn chưa đủ mạnh.
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân bỗng xòe tay ra, sông Đại Đạo đó xuất hiện trong tay hắn: “Tiền bối, Đế khí này có vấn đề gì à?”
Ông lão áo trắng nhìn sông Đại Đạo đó: “Dòng sông này cũng là một trong các Đế khí của nước Cổ Thần ta, năm đó nó đã đầu hàng trong trận chiến với một vị thần”.
Đầu hàng!
Diệp Quân sửng sốt.
Ông lão áo trắng nhìn chằm chằm sông Đại Đạo đó: “Trong dòng sông này có ý thức linh hồn của vị “thần” đó, vị “thần” đó đang nuôi dưỡng bản thân trong đó, nhưng hiện tại nó đang ở trạng thái ngủ say, nếu cậu muốn chinh phục được dòng sông này thì sẽ đánh thức vị “thần” đó, với thực lực hiện giờ của cậu, một khi nó thức tỉnh, chắc chắn cậu sẽ tự hủy diệt mình”.
Diệp Quân gật đầu, cũng không bất ngờ, vì chủ nhân Bút Đại Đạo chưa từng làm việc gì giống người.
Diệp Quân lại lấy lá bùa hắn lấy được từ Ngụy Thần, nói: “Tiền bối, cái này thì sao?”
Ông lão áo trắng hơi nhíu mày: “Bùa Ngụy”.
Diệp Quân nói: “Sau khi đánh chết Ngụy Thần, ta lấy được thứ này từ trên người ông ta”.
Ông lão áo trắng nhì Diệp Quân: “Cậu có chắc đã đánh chết không?”
Diệp Quân gật đầu.
Xét về lý luận thì cha hắn đánh chết cũng chẳng khác gì hắn đánh chết cả.
Thấy Diệp Quân gật đầu, ông lão áo trắng lắc đầu khẽ cười, cũng không xoắn xuýt vấn đề này nữa, ông ta nhìn lá bùa: “Công tử có được truyền thừa của Ngụy Thần rồi à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Ông lão áo trắng nói: “Vậy thì chúc mừng công tử”.
Diệp Quân hơi khó hiểu.
Ông lão áo trắng mỉm cười nói: “Thứ mạnh nhất của Ngụy Thần không phải là thực lực của ông ta, mà là “thuật Khôi Âm” của ông, thứ mà “thuật Khôi Âm” này mạnh nhất không phải là luyện chế những con rối, mà là “con rối sống”.
Diệp Quân nhíu mày: “Con rối sống?”
Ông lão áo trắng gật đầu nói: “Đúng vậy, chính là luyện hóa người sống thành con rối, đáng sợ nhất là sau khi luyện hóa người sống thành con rối, không những có thể giữ lại hoàn toàn sức mạnh của đối phương, mà còn có thể tăng cường đáng kể sức chiến đấu của đối phương bằng “bùa tế” này… Năm đó những “con rối sống” của Ngụy Thần này đã gây ra tổn thất nặng nề cho nước Cổ Thần ta”.
Diệp Quân nhìn ông lão áo trắng: “Cũng có thể luyện chế thần thành con rối sống không?”
Ông lão áo trắng nói: “Được chứ, năm đó Ngụy Thần có một con rối sống cấp “Thần” đấy”.
Con rối sống!
Diệp Quân như suy nghĩ điều gì đó, nếu luyện chủ nhân Bút Đại Đạo thành con rối sống…
Chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.
Ông lão áo trắng nói: “Bùa tế này của cậu thuộc Đế khí rất có tính công dụng, mặc dù sức chiến đấu không mạnh nhưng có tác dụng rất lớn, nếu cậu có nhiều con rối sống… thì sẽ là một chuyện cực kỳ đáng sợ”.
Diệp Quân gật đầu, sau đó nhìn ông lão áo trắng, thấy Diệp Quân nhìn sang, ông lão áo trắng vội nói: “Ta đã là người chết… không thể luyện chế ra con rối sống”.
Diệp Quân bật cười khanh khách: “Tiền bối, ông nghĩ đi đâu vậy? Mặc dù ta nghĩ như thế nhưng sẽ không làm đâu”.
Ông lão áo trắng: “…”