Cho dù Lục Thiên là hậu nhân của Kiếm Chủ Nhân Gian thì sao chứ?
Ngao Thiên Thiên vẫn coi thường như cũ!
Danh tiếng là của cha mẹ hắn, không phải của hắn!
Mặc dù Ngao Thiên Thiên không phải là thiên tài tuyệt thế, nhưng cô ta kiêu ngạo!
Không phải người cô ta nhìn trúng, cho dù ngươi có là con trai của Kiếm Chủ Nhân Gian thì ta cũng không thèm để ý tới ngươi!
Nghe thấy Ngao Thiên Thiên nói vậy, Diệp Quân lập tức mỉm cười, hắn quay đầu nhìn Lục Thiên ở phía xa, lúc này, xung quanh Lục Thiên có con thần thú đang dang tay bảo vệ gã.
Trong mắt mọi người, Lục Thiên chắc chắn sẽ thắng!
Ba thần thú, hơn nữa đều là cấp Tiên!
Sao có thể thua được chứ?
Lục Thiên nhìn chằm chằm Diệp Quân, cười khẽ: “Tiếp tục!”
Diệp Quân nhìn Ngao Thiên Thiên, cô ta khẽ mỉm cười, rồi đi đến trước mặt Diệp Quân, khuôn mặt Diệp Quân bỗng cứng đờ.
Nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Quân, đôi mắt của Ngao Thiên Thiên lóe sáng, cô ta đến gần hắn, sau đó áp sát vào người Diệp Quân!
Diệp Quân vẫn hơi mất tự nhiên!
Lúc này, Ngao Thiên Thiên lại càng yêu thích người đàn ông trước mặt mình hơn!
Bởi vì Diệp Quân không hề biết rằng, khi lựa chọn hợp nhất với hắn, Ngao Thiên Thiên có thể cảm nhận được suy nghĩ của hắn!
Người đàn ông trước mặt này thực sự không hề có ý nghĩ xấu xa nào cả!
Nhưng như vậy càng khiến người khác yêu thích hơn!
Ầm!
Đột nhiên, Ngao Thiên Thiên biến thành một tia sáng, nhập vào trong cơ thể Diệp Quân!
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn Liệt Thiên Thần Hổ, trong mắt Liệt Thiên Thần Hổ hiện lên sát khí: “Con kiến nhỏ bé kia, ngươi nhìn cái gì?”
Diệp Quân khẽ cười, bước lên phía trước một bước.
Vù!
Thời không nứt lìa!
Một thanh kiếm đâm thẳng tới trước mặt Liệt Thiên Thần Hổ!