Nhìn thấy những Thần Tướng trước mặt bị hủy diệt, những Thần Tướng phía sau không dám xông lên nữa, rối rít lui về đằng sau, trên mặt mười người khổng lồ thần linh cũng lộ vẻ sợ hãi, bọn họ nhìn chằm chằm sáu người phụ nữ đứng đối diện.
Minh Nữ, người phụ nữ cưỡi lợn, Quang Nữ, Giới Nữ, Nhân Nữ, Băng Nữ.
Minh Nữ đột nhiên nói: “Giết hết bọn chúng ở đây đi!”
Vừa dứt lời, sáu chị em đồng loạt xông tới!
Phía xa, tên Thần Tướng dẫn đầu đột nhiên gằn giọng nói: “Ngăn mấy ả lại!”
Dứt lời, gã và đám Thần Tướng bên cạnh cũng xông ra, ở ngoài cùng chính là đám người khổng lồ thần linh.
Chẳng mấy chốc, hư không bắt đầu rung lắc kịch liệt, sau đó vỡ vụn từng chút một.
Bên trong thư viện Quan Huyên, giờ phút này cũng đang chiến đấu vô cùng kịch liệt, bởi vì đám thần linh tới đây đều là những cường giả hàng đầu, vì vậy đám người Lý Bán Tri cũng không để những cường giả dưới cảnh giới Chí Cảnh tham chiến, mà bảo bọn họ lập tức rút lui.
Bởi vì cường giả dưới cảnh giới Chí Cảnh ở trước mặt Thần Tướng và Thần Quân, hoàn toàn không có sức đánh trả, chỉ có thể hi sinh vô ích.
Ầm!
Cách đó không xa, một luồng kiếm quang đột nhiên bộc phát, một tên Thần Quân bị Diệp Quân chém lui ra mấy trăm trượng!
Thần Quân kia vừa dừng lại, cây thương dài trong tay gã vỡ tan.
Nhìn thấy cảnh này, Thần Quân lập tức cau mày, gã nhìn kiếm trong tay Diệp Quân ở đằng xa, trong mắt hiện lên chút kiêng dè.
Cảnh giới của gã có thể nghiền ép Diệp Quân, nhưng sau khi giao đấu, gã lại không thể làm gì Diệp Quân, bởi vì thanh kiếm trong tay Diệp Quân quá đáng sợ.
Sáu cây thương của gã đã bị gãy!
Bất kể là thương cấp bậc nào, chỉ cần đụng vào thanh kiếm đó thì đều vỡ vụn!
Gã chỉ biết rằng ở vũ trụ Quan Huyên có một thanh thần kiếm, tên là kiếm Thanh Huyên.
Mà thanh kiếm trước mắt rõ ràng không phải kiếm Thanh Huyên.
Diệp Quân nhìn chằm chằm Thần Quân trước mắt, sắc mặt hơi tái nhợt. Không có Ngao Thiên Thiên dung hợp, cảnh giới tự thân của hắn căn bản không theo kịp cảnh giới kiếm đạo, vì vậy hắn không chịu nổi sự tiêu hao lớn như vậy. Hơn nữa nếu không có kiếm Hành Đạo, hắn hoàn toàn không thể chống lại tên Thần Quân trước mặt!
Giờ phút này, ở đây có khoảng mười lăm vị Thần Quân!
Thực lực của mỗi Thần Quân đều vô cùng nghịch thiên.
Hắn rất muốn giết tên Thần Quân này bằng một nhát kiếm, nhưng lúc này, tốc độ mà hắn luôn kiêu ngạo căn bản không uy hiếp được gã.
Đối diện với Diệp Quân, cơ thể Thần Quân trở nên hư ảo, trong nháy mắt, thời không trước mặt Diệp Quân đột nhiên nứt ra, một sức mạnh cường đại lao tới.
Diệp Quân hơi híp mắt, đánh ra một nhát kiếm.
Vèo!
Nhát kiếm vừa vung ra, sức mạnh cường đại lập tức bị đánh tan, nhưng vào lúc này, sau lưng Diệp Quân đột nhiên xuất hiện một tia sáng lạnh.
Con ngươi Diệp Quân đột nhiên co rút lại.
Hai tên Thần Quân!
Tên phía sau mới thật sự hiểm độc!
Tốc độ nhanh đến mức Diệp Quân không thể né tránh, nhưng vào thời khắc mấu chốt, một cái bóng đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Quân. Cái bóng đó chỉ điểm vài cái, bỗng chốc, hàng ngàn tàn ảnh xông ra.
Ầm!